Sunday, August 7, 2016

Hoa Hèn - Không Đề Tên Tác Giả


"Hoa hèn"



 

    Hoa Anemone coronaria là loại hoa thân thấp cao từ 15 đến 25 cm ,yếu ớt dễ tàn không chịu đuợc nắng mưa vùi dập ,thường mọc ở các bãi cỏ hoang ,viả hè ,ít ai dùng hoa này chưng trên bàn thờ hay đem tặng nhau trong các buổi kỷ niệm ,vì thế người đời ví von là loại "hoa hèn" ,tội nghiệp cho hoa này .Nhưng không phải chỉ có hoa ,mà những người phụ nữ xinh đẹp thường đuợc người đời (cũng người đời ) gọi là "hoa " và những phụ nữ bất hạnh không may ,gặp gian nan ,đau khổ đủ đuờng thì ví von như những bông "hoa hèn" .Trong quyển sách " Nghệ thuật chỉ đạo chiến tranh " của tác giả Phạm giật Đức (nếu tôi không nhớ lầm ) xuất bản cách đây trên 60 năm ,ở mấy trang đầu có một bài thơ ,trong đó có đoạn :
Ai về qua Bần Thứa,
Ai về qua Văn Giang,
Ghé vào thăm Xứ Lực ,
Xem anh du kich đốt làng,
Phất phơ cờ máu,tan hoang chùa chiền.
Rồi một hôm mai ,giầy đinh khua lũ giặc,
Mắt xanh trợn trừng,chúng men đường quốc lộ,
Về đây dốt xóm tranh.
Bờ tre gió bãi cưạ mình,
Người con gái ấy ,tiết trinh qua đời,
Hoa hèn khóc héo đôi môi,
Tình ta vời vợi mộng đời đắng cay.

Bài thơ diễn tả về đời sống của người dân miền Bắc lúc đảng cs do tên hán gian "hồ chí minh " lãnh đạo , dù nước Nhật sau khi đầu hàng đồng minh đã trao trả độc lập cho Viêt Nam , muốn có công trước dân chúng và lịch sử rước Pháp vào lại và lấy cớ chống Pháp dành độc lập tạo cuộc chiến tranh "chống Pháp " .Hô hào “tiêu thổ khắng chiến “ đốt nhà phá chợ không cho dân chúng sống yên lành dưới sự bảo hộ của người Pháp .Vì vậy quân Pháp kéo đên truy lùng cs ,
bọn cs thực sự đã bỏ chạy sau khi đốt phá , chỉ còn lại người dân ú ớ trở thành nạn nhân , cứ thế một cổ hai tròng ,đàn ông con trai bị bắt đi dân công bắt theo làm du kích đốt nhà phá chợ bắn giết đồng bào mình ,đàn bà con gái lại bị những tên lính Lê Dương hãm hiếp khi họ đi lùng cs .Những phụ nữ nơi thôn quê trong cuộc chiến tranh "chống Pháp" đã phải khóc hết nước mắt vì mất chồng mất con ,vì mái tranh nghèo đơn sơ bị đốt vì thân xác bị hành hạ ,có rất nhiều người đã gã gục bỏ lại con thơ bơ vơ trong cảnh hỗn loạn của xã hội ,họ như những bông hoa yếu đuối ,mảnh khảnh trước mưa gió bão bùng của thiên nhiên trước những bàn tay bàn chân hung bạo của kẻ qua đuờng dẫm đạp .
Tưởng rằng dân chúng sẽ hết khổ ,những người con gái thôn quê sẽ không còn là những bông hoa hèn khóc hết nước mắt khi cs đã thắng,
đang từ là những tên bần cố nông ,những tên ăn cắp trong chợ Đồng Xuân Hà Nội chạy theo tên Hán gian hồ chí minh ,con tố cha ,vợ tố chồng ,tá điền đấu tố điạ chủ ,học trò đấu tố thầy giáo ...nay đuợc chia nửa nước Việt Nam ,nắm quyền miền Bắc theo hiệp định Geneve 1954 .
Nhưng họ ,những tên lãnh đạo đảng cs không dừng tại đó ,không lo xây dựng đời sống cho người dân ,kiến thiết đất nước sau hàng chục năm chiến tranh tàn phá ,họ đi tìm kẻ thù mới ,tuyên truyền đối trá là dân chúng miền Nam đang bị Mỹ kìm kẹp đói khổ hô hào “ chống Mỹ cứu nước “ ,”sinh Bắc tử Nam “ ,”đánh cho Mỹ cút ngụy nhào “ ,dân chúng miền Bắc bị lùa hết vào Nam lấy súng đạn của Nga của Tầu bắn giết nhân dân miền Nam Việt Nam
, những cảnh đốt nhà phá chợ ,đặt mìn trên các quốc lộ ,pháo kích bừa bãi vào các thành phố đông dân ,chiến tranh lại triền miên trên khắp nẻo quê hương miền Nam .Máu đổ thành sông ,xương chất thành núi ,nước mắt của bà mẹ gìa của người vợ trẻ ,của những em nhỏ thơ ngây tuôn trào như suối giòng dã suốt 20 năm trời .Miền Nam bỏ cuộc ,buông súng để những kẻ lãnh đạo cs miền Bắc mừng vui chiến thắng ,chỉ mong cho mọi người dân đuợc sống yên lành trở lại ,cho em bé có cơm ăn ,mẹ gìa có áo mặc ,cho nước mắt đừng đổ trên từng gò má gầy gò của người vợ trẻ .cho đẹp như đoạn kết của bài thơ dẫn trên :

Non sông hết loạn đời trong giọng hò ,
Kể rằng đất cũ quê xưa ,thương ai lửa giặc mưa trưa xúng đồn.
Mai này con trở về thăm mẹ,
Mang theo tấm áo xồi thâm ,
Vài vuông luạ tím vải hồng tỉnh Nam
Mẹ may áo mặc huy hòang ,
Mẹ đi chẩy hội đò sang Đan Hoài,
Mẹ tôi Dân Tộc ,tên người Việt Nam .

Nhưng một lần nữa những tên cs khốn kiếp ,bọn bần cố nông đấu tố chủ ,bọn ăn cắp trong chợ Đồng Xuân Hà Nội ,lũ đá cá lăn dưa trong chợ Cầu Ông Lãnh Sài Gòn đuợc làm chủ nhân ông của cả ba miền Trung Nam Bắc Việt Nam ,nắm quyển lãnh đạo cả một đất nước trải dài trên 2000 cây số với trên 40 triệu người dân .Trong ánh sáng của hào quang chiến thắng chúng huyênh hoang “ chủ nghĩa Các Mác -Lê Nin bất diệt “ ,” đánh thắng ba đế quốc Mỷ Pháp Nhật “ ,” kẻ thù nào cũng đánh thắng ,khó khăn nào cũng vượt qua “ ,kẻ thù ngoại quốc đã không còn ,đảng cs vốn chỉ là những kẻ vô học ,chúng không biết quản lý đất nước ,không biết làm kinh tế ,chúng chỉ biết giết người ,chỉ biết làm cho người dân khốn khổ ,chúng lại tìm kẻ thù mới .Kẻ thù ở trong dân chúng miền Nam Việt Nam ,kẻ thù là những người dân có học thức , làm ăn lương thiện mà trở thành giầu có ,chúng hô hào “ đánh tư sản “ ,” đánh mại bản “ ,đánh cả tiểu thương ,chúng cướp hết nhà cửa hãng xướng ,đất đai ruộng vườn của nhân dân miền Nam Việt Nam ,xua đuổi gia đình quân dân cán bộ của chính quyền cũ lên các vùng rừng thiêng nước độc ,không đuờng xá ,chợ buá ,bệnh viện trường học và công ăn việc làm ,mục đích mượn tay thiên nhiên giết chết họ ,sau khi đã bắt giữ chồng cha con của họ vào các trại tù chung thân .
Hai mươi năm nhân danh “chống pháp dành độc lập” ,hai mươi năm nhân danh “chống Mỹ cứu nước” gây bao nhiêu cảnh lầm than khổ ải cho dân chúng khắp ba miền ,vẫn chưa thỏa mãn cái thú tính tàn độc của bọn lãnh đạo đảng cộng sản ,cái thú tính thích giết người cướp của ,thích độc quyền lãnh đạo ,thích làm anh hùng chiến thắng tất cả nên cứ phải đi tìm kiếm kẻ thù để đánh ,chúng không nghĩ đến đất nước ,không nghĩ đến người dân ,chúng sẵn sàng làm tôi tớ của Nga Tầu của kẻ chủ nhân khai sinh ra đảng cộng sản mà chúng đang tôn thờ ,thân xác người dân lại ngã xuống ,xương trắng lại chồng chất lên nhau ,máu đỏ lại tran hòa trên các giòng sông ,những em thơ mẹ gìa còm cõi dắt díu nhau lê lết ,và người vợ trẻ lại uất nghẹn chết trong đêm khuya mưa gió ,những cảnh như thế đã xẩy ra hàng giờ ,hàng giờ từ những thành phố ,đến các miền thôn quê hẻo lãnh ,hay trong các trại tù khổ sai từ Nam chí Bắc , xẩy ra trong “hòa Binh” sau cái gọi là “hòa ước Paris 1973” kết thúc cuộc chiến tranh "chống Mỹ cứu nước ".
Đất nước Việt Nam dưới sự cai trị của đảng cộng sản không chỉ có những người con gái là những bông “hoa hèn khóc héo đôi môi “ mà cả dân tộc Việt Nam đều bị phải là những bông hoa hèn khóc héo cả thân xác vì bị cướp đoạt nhà cửa ,ruộng vườn ,bị khủng bố bắn giết ,bị lùa bán đi làm nô lệ lao động nô lệ tình dục khắp năm châu ,bị phải sống trong môi trường nhiễm độc hóa chất từ các nhà máy phế thải ra của quan thầy Trung Quốc .bị làm những tên lính đánh thuê cho chính những kẻ thù mà ngày trước họ hung hăng đòi đánh và làm bia đỡ đạn cho quan thầy hiện tại ,làm thân kẻ nô lệ khi cộng sản Việt Nam qùy dâng hiến tòan thể lãnh thổ của tổ tiên cho Trung Quốc vào năm 2020 sắp đến
.

Không đề tên tác giả

304Đen - Llttm


No comments: