Sunday, April 30, 2023

Tháng Tư - Nhóm Vười Thơ Mới Xướng Họa

THƠ XƯỚNG HỌA KỲ 121_VƯỜN THƠ MỚI






















Xướng:

Tháng tư

Mỗi năm vào cuối tháng tư

Nhớ về quê Mẹ tâm tư u sầu

Sài gòn qua cuộc bể dâu

Tan đàn xẻ nghé quặn đau từng giờ

Xuống thuyền bé nhỏ trốn chờ

Nửa đêm len lén tách bờ ra khơi

Ngược cơn sóng vỗ chơi vơi

Trong đầu náo loạn tơi bời tâm can

Trên trời dưới biển mênh mang

Thấy tàu hải tặc kinh hoàng kêu la

Mở trang lịch sử đã qua

Làm thơ xướng họa thi ca giải buồn

PTL

April 2023

Họa 1:

Suy Tư

Bao đêm trằn trọc suy tư

Tâm hồn khép kín trầm tư nỗi sầu

Bỗng nhiên bể hóa nương dâu

Đất trời thay đổi còn đau đến  giờ

Người đi kẻ ở đợi chờ

Hoàng hôn dần xuống trên bờ biển khơi

Thế rồi mộng ước chơi vơi

Trong cơn bão tố rối bời tâm can

Bên lòng nặng gánh đeo mang

Giấc mơ mộng tưởng huy hoàng bao la

Vầng mây u ám bay qua

Cho đời tươi đẹp khúc ca giọng buồn

Hương Lệ Oanh VA

Apr. 24, 2023 

Họa 2:

Nỗi Buồn Tháng Tư

Quê hương một gánh ưu tư

Lòng mang nặng trĩu tháng tư hận sầu

Một phen bể biến cồn dâu

Miền Nam thất thủ tim đau đến giờ

Di tản gấp rút chẳng  chờ

Thuyền bè chen chúc cách bờ biển khơi

Ngỗn ngang trăm mối đầy vơi

Tinh thần bấn loạn  rối bời tâm can

Mạng người như sợi chỉ mang

Vượt biển bàng hoàng trời đất bao la

Nửa vòng thế kỷ kinh qua

Nỗi đau còn đó khúc ca tinh buồn.

Nguyễn Cang

Apr 26, 2023

Họa 3:

Nỗi Buồn Tháng Tư

Nỗi buồn còn nặng tâm tư,

Gia vong quốc phá tháng tư thảm sầu.

Quê nhà một cuộc biển dâu,

Sai Gòn thất thủ còn đau tới giờ.

Dân lành chẳng phút chần chờ,

Kéo nhau bỏ chạy vượt bờ trùng khơi.

Người đông thuyền chở khó vơi,

Ai còn kẹt lại rối bời khôn can.

Bao quân cán chính khổ mang,

Đầu hàng buông súng bàng hoàng hét la.

Vào tù mạng sống khó qua,

Đi kinh tế mới xót xa phận buồn.

Mỹ Ngọc

Apr. 26, 2023.

Họa 4:

Giọt Lệ Xuân

Xuân nầy tràn mối ưu tư

Con tàu viễn xứ riêng tư giọt sầu

Nhớ ngày bên luống bờ dâu

Êm đềm hạnh phúc nào đau như giờ 

Sống trong khắc khoải đợi chờ

Mà sao ánh sáng che bờ mù khơi 

Niềm đau tràn ngập không vơi

Nhìn non, nhìn nước, rối bời tâm can

Tâm tư lạc lối mênh mang

Chìm trong ngõ tối bàng hoàng bao la

Tìm về ký ức ngày qua 

Cho tim ấm lại bài ca điệu buồn

Trầm Hữu Tình

Họa 5:

Nỗi Buồn Tháng Tư

Mấy ai giữ được vô tư

Mỗi khi nghĩ đến tháng tư càng sầu

Từ khi biển xóa nương dâu

Tính nhân bản mất, nỗi đau đến giờ

Sấm rền mây gọi gió chờ

Thuyền nan đợi nước thuận bờ về khơi

Độc tài  nhũng nhiểu, sao vơi

Mưu đồ hán hóa, rối bời tim gan.

Độc hơn cả rắn hổ mang

Triệt tiêu văn hóa huy hoàng, còn la

 Nén lòng bốn tám năm  qua

Nỗi đau chất ngất buồn ca thấm buồn.

Tâm Quã 

Saturday, April 29, 2023

30 Tháng Tư Năm 1975 - 304Đen

 30 Tháng 4 Năm 1975 - Tháng Tư Đen




30 Tháng 4 - Bây Giờ Mới Kể - 304Đen LLttm

 

30 THÁNG 4 – BÂY GIỜ MỚI KỂ.




 

    Trước khi TT Dương văn Minh tuyên bố đầu hàng, ông đã ra lệnh cho Võ phòng bảo vệ Phủ Tổng thống mở rộng các cổng dinh Độc lập (DĐL) để chào đón “bên thắng trận”. Đại tá Bùi văn Tùng, chính ủy Lữ đoàn xe tăng 203 quân đoàn 2, cho xe tăng chạy thẳng vào sân DĐL, có sự chứng kiến và chụp ảnh của nhà báo Đức Borries Gallasch. Do đó bức ảnh này là từ bên trong sân DĐL chụp ra.
Sau đó Chính ủy BV Tùng lùi xe tăng ra, cho lính đóng cổng lại, rồi dùng xe tăng húc sập cổng, để “lấy khí thế”.

Ba Mươi Tháng Tư Sài Gòn Không Còn Nữa - Nguyễn Đạm Luân

 Ba Mươi Tháng Tư Sài Gòn Không Còn Nữa

Cho Ngyễn Thi Đổ Quyên, người còn ở lại để nhớ một thời có nhau

 














Ba Mươi tháng Tư

Sài Gòn không còn nữa rồi em

Của một thời Ô mai, áo dài tà ngắn lụa mềm

Con đường Duy Tân đi qua biết bao lần rồi mà cứ nhớ

Cổng Gia Long lần nào lời chưa kịp ngỏ

Vội thương thầm chiều tan trường Trưng Vương

Ngượng ngập chờ ai nép góc giáo đường

Nhà thờ Đức Bà làm như người ngoan đạo

Ngây ngất theo sau hương tà áo

Tập tành làm dấu thánh A Men

*

Còn đâu chiều tan trường kéo nhau ngồi quán nhạc

Lòng bâng khâng thả hồn theo tiếng hát

Bẻ trái mận đỏ giòn nhìn nhau cười khúc khích dễ thương

Cộng Hòa đường phượng hồng rực nắng sân trường

Ngày hè xưa còn đâu trang lưu bút

Đâu tấm thiệp nắn nót ngày Xuân em chúc

Trời lạnh làm hờn nửa lễ Giáng sinh

Con đò ngang

Theo ai về nắng thu muộnThủ Thiêm

Bên nớ bên ni

Cứ thương thầm mà chưa dám nói

*

Thương xá Tam Đa trưa chờ ai bước vội

Bên góc đường ly nước mía Viễn Đông

Ngồi bến Bạch Đằng nhìn Nhà Bè sông chảy đôi dòng

Trốn mưa về Lê Thánh Tôn lã tã lá me bay theo gió

Ngỏ Eden dấu chân xưa còn đó

Chờ người bên này rạp Rex qua

Thứ bảy kem Mai Hương

Đường ngoài kia muôn cánh bướm con gái áo thả tà

Xuôi Lê Lợi xuống đầu chợ Bến Thành không xa

Làm sao quên tiếng rao trái cây mùa chín rộ

Ga Sài Gòn chuyến tàu về miền Trung khói tỏa

Đã có lần em đứng đó làm người đón người đưa

*

Sáng Chủ Nhật

Lá thư đầu đời gởi ai thềm Bưu điện

Ngày vừa mới biết thương

Miệng thì thầm lạy Chúa theo tiếng chuông

Lá thư đọc bao nhiêu lần vẫn cứ nằm trong vở

Qua nhà bạn, đạp xe đèo nhau chở

Đi ăn bò vò viên Đại Đồng Cao Thắng

Xuôi Phan Đình Phùng ghé Hiển Khánh

Ngồi nhìn chén chè thạch thơm pha lê trắng

Bâng khuâng nhớ cũng chỗ này lần hẹn ai đó đầu tiên

Nguyễn Du về Tao Đàn cây cao bóng mát công viên

Xỏa tóc bay bay theo gió

Hanh hanh lạnh đông nụ cười ai còn đó

*

Tụm hai tụm ba ngoắc xích lô quen ra ngã Sáu

Chiều hanh vàng dĩa Nghêu cay Nguyễn Tri Phương

Tránh Trần Quốc Toản sợ ngang qua chợ Cá góc đường

Ngả nào cũng nhớ ngang Việt Nam quốc tự

Nhát nhau đèn đêm mờ mờ ma chùa Tam Tông Miếu

Hàm Nghi nhộn nhịp chợ Trời hàng không thiếu

Người ta nói khéo thương mà không chịu hiểu

Để ai đó khuất xa cuối Hồng Thập Tự

Rồi đứng ngẩn ngơ

Quên sao được Bà Huyện Thanh Quan ăn bánh cuốn làm thơ

Vào hẽm Nam Quan rũ nhau đi mướn

Hải Âu Phi Xứ Quỳnh Dao Lộc Đỉnh Ký Kim Dung

Thiếu tiền dĩa gỏi đu đủ khô bò hai đứa ăn chung

Kéo nhau quỳ cầu xin Phật xót thương chùa Xá Lợi

Ngày thi tới

Ly chè đậu trắng bên hông Gia Long mừng bảng hổ đề tên

Con nhỏ bạn thân tếu lâm

Bắt chước tiếng mấy đứa bạn ba miền

Kỷ niệm đó làm sao mà quên được

*

Hết rồi  

Không còn đường xưa mang tên Tự Do Công Lý

Sài Gòn một thời của mình đã mất tên

Nhưng Sài Gòn còn mãi đó trong tim

Dù tháng năm đời bể dâu nghiệt ngã

Cái thành phố bây giờ chỉ là một nơi xa lạ

Chưa  một lần em muốn gọi tên

 

Nguyễn Đạm Luân

29 tháng 4 năm 2023- nhớ Sài Gòn

Nhớ Sài Gòn - Nguyễn Cang

 NHỚ SÀI GÒN




 










Sài Gòn ơi! Hết rồi ngày vui cũ

Như dòng sông nước cuốn chảy xa nguồn

Như dòng đời thác đổ lẫn mưa tuôn

Chưa sum họp đã có mầm ly biệt!

 

Sài Gòn ơi !  Những ngày xưa tha thiết

Đường phố tưng bừng chân bước lao xao

Mừng gặp nhau hớn hở vẫy tay chào

Nay còn lại những nghẹn ngào nuối tiếc!

 

Sài Gòn ơi ! Những hàng me xanh biếc

Công viên buồn ghế đá Thảo Cầm Viên

Chân bước mau qua hết cổng ưu phiền

Bàn tay nắm tung tăng miền hạnh phúc

 

Sài Gòn ơi! Những bước chân đại học

Em sinh viên rực rỡ nét thiên thần

Để đêm về nẳm thao thức bâng khuâng

Ươm  mộng đẹp ép vào trong tiềm thức

 

Sài Gòn ơi ! Ta mất em từ lúc

Đường phố thay tên nghiệt ngã dòng đời

Nuốt lệ ly tan vận nước nổi trôi

Tương lai đắm chìm tàn phai trước mắt

 

Sài Gòn ơi! Quê hương còn hay mất*?

Nhớ mái trường xưa, yêu tuổi ngọc ngà

Còn gì đâu xây mộng ước cao xa

Nghe nức nở con đò qua bến khác!

 

Sài Gòn ơi! Còn chăng là kỷ niệm!!!

 

Nguyễn Cang (Tháng Tư, 2023)

*Mượn lời bài hát của nhạc sĩ Việt Khang.

Nửa Hồn Xuân Lộc - Nguyễn Phúc Sông Hương

NỬA HỒN XUÂN LỘC




 







Buổi chiều nhận lệnh rời Xuân Lộc

Ta muốn tìm em nói ít lời

Nhưng sợ em buồn, không nói được

Nên đành lặng lẽ mà đi thôi!

Ngại phút rời xa em sẽ khóc

Bao người vợ lính sẽ buồn theo

Yếu đuối tim ta người chiến sĩ

Loạn rừng, tội nghiệp tiếng chim kêu

Rút quân bỏ lại đời ta đó

Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời

Lửa ngút, trái tim ta lửa ngút

Trái tim người lính mới yêu người

Vì bí mật quân, ta đành phụ

Mối tình Long Khánh, tội người ơi

Mất thêm Xuân Lộc, tay càng ngắn

Núm ruột miền Trung càng xa vời

Sáng mai chắc chắn em buồn lắm

Sẽ trách sao ta lại phụ người

Lòng ta như trái sầu riêng rụng

Trong vườn em đó vỡ làm đôi

Cao nguyên bài học đầy cay đắng

Lớp lớp người rơi, lớp lớp rơi…

Ta chẳng muốn làm người bại trận

Thành người tình phụ đó em ơi

Đêm nay quân rút hồn ta ở

Nhìn nước La Ngà pha máu sôi

Thương chiếc cầu chờ cơn thác lũ

Tràn qua Xuân Lộc cuốn theo người

Ta đi áo nhuộm màu đất đỏ

Cao su vướng tóc mãi thơm mùi

Tội nghiệp nắng vàng chờ áo trận

Khi tàn chinh chiến sẽ đem phơi

Em hỡi, em thương đàn thỏ trắng

Bầy gà mất mẹ sống mồ côi

Em hỡi em thương người lính trận

Người lính đêm nay phụ bạc rồi

Bao năm ta trọn tình đất đỏ

Một phút này thôi hẹn với đời

Sốt rét đêm run, ngày không ngã

Bao lần máu đổ dửng dưng cười

Một phút này thôi, hừ lại ngã

Bỏ thành, bỏ đất nhục nào vơi

Nếu được đưa quân lên Định Quán

Cuối cùng một trận cũng là vui

Sáng mai chân bước qua Bình Giã

Cẩm Mỹ, nhìn lui luống ngậm ngùi!

Lửa cháy, cả lòng ta lửa cháy

Một trời Gia Kiệm nhớ khôn nguôi

Muôn năm em hỡi trời Xuân Lộc

Giữ nửa hồn ta mãi với người

Giữ nửa hồn ta bên chiếc võng

Dưới giàn thiên lý bóng trăng soi…

Đêm nay quân rút sầu riêng rụng

Trong vườn em và trong tim tôi!

Tôi sợ một ngày mai bại trận

Để em côi cút lại trên đời

Nếu phải một ngày mai bại trận

Đêm nay sao ta lại bỏ người!

Em hỡi, dưới hầm ai đang khóc

Thét gào pháo địch mãi không thôi

Xuân Lộc trời ơi Xuân Lộc cháy

Ai gọi tôi về trời Gia Rai!

 

Nguyễn Phúc Sông Hương

 

  

Wednesday, April 26, 2023

Qua Cầu Sông Ba - Thiết Bảng

 Nỗi buồn tháng Tư Đen: QUA CẦU SÔNG BA (1)

(Họa bài Qua Cầu Ba Ngòi của TLT)






















Lệnh hành quân chẳng  ai được biết
Giờ rút lui độ giữa tháng ba
Dân với lính ùn ùn tháo chạy
Sao đành lòng bỏ lại quê cha?!

Tới sông Ba mặt trời chưa tắt
Lính với dân chen chúc giữa cầu
Tiếng khóc la nghe chừng tuyệt vọng
Bên rừng già dội tiếng binh đao

Chiều nắng hạ nghe lòng bứt rứt
Giờ qua đây lánh nạn về xuôi
Kẻ mang người gánh đồ trang  bị
Phút tử sinh giao phó mệnh Trời!

Gục bên đường, đứa bé nhà ai?
Đang   gọi cha  ầm ĩ  khóc hoài
Nhìn tội nghiệp  làm sao cứu được?
Bước đi rồi mắt vẫn còn cay!

Xe đậu  cách cầu  chừng một dặm
Lính đi tìm nước, nấu cơm chiều
Trong đêm  tối lập lòe tia lửa
Tạm lót lòng qua bữa bấy nhiêu!

Trời chưa sáng, tiếng  AK nổ
Đạn lửa  bay ngang,  thấy hết hồn
Phi đội F5 oanh kích địch
Rồi bay nhanh, biến
  khỏi tiền đồn!

 

Mười năm chinh chiến chưa hề chạy
Sao đến bây giờ lại tả tơi?
Thế trận vỡ tan thêm ái ngại
Tìm đâu sinh lộ hỡi ơi trời !

Bỗng tin sét đánh, cầu vừa sập
Địch chận bên kia bít lối về
Quay lại chẳng xong thôi phó mặc
Thoát thân cay đắng hận đời ghê!

Nuốt vội chén cơm chưa kịp chín
Mau tìm chỗ trú, dạ bồi hồi
Dật dờ chợp mắt trời chưa tối
Nghe thấy oan hồn gọi tới chơi!...

Nhìn lại Nha Trang thành phố biển
Giờ nầy chắc địch đã vào trong
Kinh hồn chạy trốn dân cùng lính
Vài xác trên bờ lẫn dưới sông...

Người xe mỗi lúc càng đông nghẹt
Sương lạnh chiều tàn giặc bủa vây
Người vẫn cứ đi lê lết mỏi
Đường xa hun hút khó xum vầy!!!

Thiết Bảng (30/4/2017)

(1)  cầu Sông Ba: cầu dã chiến nối  liên tỉnh lộ 7B với Tuy Hòa, sông Ba  là thượng lưu của của sông Đà Rằng. Giữa tháng 3/1975, quân của tướng Phú ở vùng II rút qua cầu nầy bị địch chận đánh gây thiệt hại nặng dẫn tới mất miền Nam.

 

 

Chuyện Về Tháng Hạ - Dương Quân

 CHUYỆN VỀ THÁNG HẠ




 












Ta sẽ kể em nghe về tháng hạ
Một ngày xưa ta buộc phải lên rừng
Bỏ thành thị, bỏ gia đình…tất cả
Hành trang buồn, tủi nhục cõng trên lưng.

 

Đầu đội trời chói chang, lê chân đất
Cạnh bên ta rổn rảng những xích xiềng
Bạn đồng hành chung chiếc còng, khóa chặc
Ta trở về thời Trung Cổ đêm đen.

 

Kìa những trại giăng giăng dây thép rỉ
Những hào sâu nhọn hoắc vạt tầm vông
Tường đá dựng che mảng trời âm ỉ
Nòng đại liên lấp ló lổ đen ngòm.

 

Ta đến đó cùng anh em thất trận
Chốn giam cầm thừa bẩn thỉu hôi tanh
Lòng ngơ ngác như sau cơn địa chấn
Song sắt tù khép lại tuổi xuân xanh.

 

Bọn cai ngục ác tâm và hung bạo
Đày đọa ta, ” tù cải tạo ” nhọc nhằn
Lao động khổ sai, tả tơi manh áo
Cơn đói hoành hành, chẳng có cái ăn.

 

Từ hạ ấy, từng thu, đông xám ngắt
Nhiều năm dư dưới cùm xích tơi bời|
Anh em ta, những người xưa biến dạng
Xem hình hài như một lũ ma trơi.

 

Ôi còn đâu ? dáng phương phi ngạo nghễ
Nếp nhung y, trán thẳng, nét kiêu hùng
Con người giờ đây ngang hàng giun dế
Chỉ còn trái tim, đóm lửa rưng rưng…

 

Nhiều bạn ta đã tàn hơi lực kiệt
Đành xuôi tay, thần chết dẫn ra đi
Ta cúi đầu thì thầm lời thương tiếc
Nỗi ngậm ngùi đau xé phút lâm ly.

 

Từ hạ ấy, quê hương trùm tang tóc
Lũ vô thần dày xéo dãy non sông
Khắp thành thị, thôn quê đầy gian tặc
Ta bắt đầu lạc bước kiếp lưu vong.

 

Chuyện tháng hạ ngày xưa ta đã kể
Bài học này, em có nhớ hay không?

Dương Quân