Wednesday, December 10, 2014

Nơi Dòng Sông Lẻ Bạn - Thuyên Huy


 

Nơi Dòng Sông Lẻ Bạn

 
(Để tặng một người bạn tên Hân mà tôi đã không gặp lại từ những ngày cuối hè năm 1969)

 

                                                                   

    Từ bên này cu đò, tôi có th nhìn thy rõ mn mt khói cơm chiu nhà Hân ta trng như sương sm trên my ngn cây cau vàng lá. Tôi thích nht là bui sáng đihc. Tôi thường dy tht sớm, ra cu đò ch Hân t bên kia sông, theo chuyến đò ngang ca bà Tư, ri cùng nhau đi b đến trường, ngang qua cái quán nước p p đu ch, không quên mua cho được my cái bánh tay heo giòn thơm mùi m. Nhà Hân đu xóm nh, bên kia cù lao, cách ph chợ nhà tôi mt dòng sông. Dòng sông và cái cu đò cũ k này đã cho hai đa tôi không biết bao nhiêu là k nim. Mi ln mưa đ bên kia sông là tôi thy lòng mình bun man mác nếu bên này tri sáng rc. Tôi thích bui sáng bao nhiêu thì tôi li ghét bui chiều by nhiêu.
Tôi ghét c
cái trng trường treo lũng lng cui hành lang lp nht. Cái chia tay tan trường ngn ngi ca bui chiu bun bun làm sao. Chân đa nào cũng bước ngp bước ngng, không chu xung đò, bn rn không chu b đi khó mà quên đượ
c.
    Ba Hân mất sm t thu nào, lúc Hân còn nh xíu. M Hân, bác Diu đã vt v

ch
t chiu nuôi con trong cái nghèo quanh qun. Tôi sinh ra may mn hơn, cha m gia cnh tương đi khá gi nhưng tôi không có được cái nhà chòi làm bng lá da, nm khiêm nhượng cuối vun thơm hương cau kỳ diu. Cái nhà chòi va đ cho hai đa ngi ôn bài và hát ca dao nh ơn cha m. Tôi ăn cơm vi tht kho dưa giá nhưhg li thèm tô cá lìm kìm kho cay thơm mùi đt nung khó t. Cũng như Hân,tôi thương làm sao tiếng mưa rơi l loi êm đềm trên mái tranh già nua hơn tiếng mưa ào trên mái ngói ca khu nhà ngói ph ch. Khói cơm chiu nhà Hân tan dn ri mt hút đâu đó. Đêm chm chm xung t phía bên kia chân tri xa. Đám con nít tm sông n ào t xế chiu đã v nhà t lâu lm ri. Nước sông chảy chm hơn trong cái vng lng cui ngày. Tôi tr li nhà lng l.
    Gi
a thu, hàng cây bàng quanh sân trường bt đu rng đy lá úa. Cái chm thu lành lnh theo tng cơn gió heo may v mi sáng. Cô giáo Chiêu thường cho hc trò chúng tôi đi nht lá bàng, gom lại cui sân, gn lp hc đt lên sưởi m. Chúng tôi ngi quanh, nghe cô ging bài Bc Bình Vương hay chuyn Con Rng Cháu Tiên ca mt thi lp nước cho đến khi nng lên gn hết na sân trường.Trường chúng tôi tuy nghèo nhưng đy p tình thương cô thy và bè bn. Cô Chiêu cô Quỳnh đã b ra không biết bao nhiêu công lao đ trng bông Vn Th quanh sân trường cho kp mùa Tết đến. Thy T thy Quân lúc nào cũng tươi cười dù có tp cho chúng tôi đánh bóng bàn mt mõi vì đa nào cũng d t. Tiếng thầy cô ging bài lúc nào cũng êm êm như tiếng lúa rì rào sáng sm trên đám rung quanh hông trường hay tiếng sáo diu căng gió trên tri xanh ca nhng ngày đu hè rc n
ng.
    Hè v
, tiếng ve su kêu não nut trên hàng phượng già cui sân, làm cái vng lng của sân trường càng thêm lng vng. Thy cô đã v ngh hè vi gia đình  mt nơi nào xa xa đó. Hc trò bn tôi bt đu bày v trò chơi tung tăng không biết mt. Ngoài đôi ba ngày phi theo ba m đi thăm h hàng mit dưới Gò Du H hay ngược lên Long Hoa, hình như tôi vi Hân chưa h ri nhau na bước. Đám bướm có l đã phi kh nhiu vi chúng tôi khi bay lượn trên hàng bông bp đ. Hân thích đui bt cho được, đem ép vào tp cùng vi đ loi hoa di. Tôi ging như Hân, hai đa không thích hoa phượng vì chúng tôi cho nó là biểu tượng ca bit ly ca ngăn cách. Hai đa theo đám bn ra đng bt cá lia thia đem v cho chúng nó đá nhau cho đến khi nào thm mt. Chưa k là r nhau đi hái i hoang, đem xung chm ăn vi mui ht. Hân thường r tôi lân ngi lng im trên khu đồi có nhiu hoa sim tím. đó, chúng tôi có th nhìn rõ được bóng mt tri ln t phía chân tri xa, đ cùng nhau ước mơ mình s là chim đi bàng rng cánh. Tôi cũng thường hay theo m Hân chèo ghe hái bông súng. Bên cnh đám hoa sen rc r đ, đám bông súng d thương khép nép cúi mình khiêm tn. Hân thường ví mình là bông súng nh nhoi bên cnh m là cánh sen vĩ đi. Tôi chưa h nghĩ ra điu đó, thế mi biết là ti sao Hân hay nhc ti m nhiu.


     Rồ
i thì mùa hè cũng đi qua như nhng mùa hè năm trước. Sân trường li rn rã tiếng nói tiếng cười. Thy cô tr li vi thiên chc ca mình, cái thiên chc rng ngi đã có t khi con người tìm ra sách v. Tiếng trng li chp chùng vô lớp ra v. Tôi cũng thc dy sm ra ch Hân cu đò, ri cũng mua bánh tai heo mc dù năm nay đã ln hơn năm trước. Cuối năm lp nht, chúng tôi phi hc nhiu hơn đ chun b thi vào trung hc. Nghe thy cô nói v cái lp đ tht ca trường trung hc tnh sao mà thích quá. Nào là chúng tôi phi mc đng phc mi ngày, áo trng qun ka ki xanh dương vi giày ba ta trng, nào là s hc nhiu thy cô trong ngày ch không phi mt người như bây gi. Trường trung hc tnh ln lm vì mi tnh ch có mt cái mà thôi. Lớp hc đ ch, trên lu dưới đt. Hành lang thơm phc tường vôi, nht là hc trò đông vô s k. Hân đã tng ước mơ s thi đu vào trung hc cũng như tôi nhưng ri mình s nh nhà vô hn. Nh đ th vì t ngày đó mình s là người phương xa, l loi theo kiếp đi tr.
    Nhữ
ng ngày gn cui năm hc, m Hân đau nng. Ba m tôi c gng đưa bà đi nm bnh vin nhưng tt c không qua được đnh mnh. My ngày sau m Hân mt. Còn cái đau thương tt cùng nào hơn khi đoá sen che nng đy mưa cho cái bông súng nhỏ nhoi đã úa tàn rã cánh. Cái bông súng Hân phi biết làm sao đây trước cái nng hung tàn ca mt tri và cái mưa bão bùng cung lũ ca gió lc. Bà con trong xóm ai nấy ngm ngùi tin đưa m Hân v nơi an ngh cui cùng trong khu nghĩa trang nh lưa thưa cui chân cái đi mà hai đa tôi thường lên ngi nhìn mt tri ln. Tôi biết là bà s không ng yên lành. Tôi ôm Hân khóc như chưa tng được khóc trước m. Chúng tôi ch biết khóc mà không biết gì khác na. Như s phn đã đnh trước, sau đám tang đôi ngày, Hân sửa son theo người dì bà con v trên Cm Giang vì đây Hân không còn có ai na.
    Ngày chia tay, hai đ
a li khóc như đã khóc trước m m Hân. Cái cu đò cũ   k bây gi hình như run ry hơn . Nước sông chơt dng hn li. Hân tng cho tôi cun tập có ép bướm và hoa di mà Hân coi là mt báu vt. Cái nhà chòi qunh qu nín thinh, du chân hai đa ra vào ri s tan đi theo nng mưa ca tri đt. Con chim đi bàng rng cánh trong mơ ước ngày xưa đã gãy cánh mt mình trên ngn đi đy bông sim tím. Tôi đưa cho Hân tm hình đen trng ca hai đa chp chung vi cô Chiêu trong ngày phát thưởng cui năm. Hân ôm tm hình vào lòng ri vt chy theo dì Hân xung đò đ đón tàu ln xuôi v Long Thun. 
Tôi nức n gi Hân, ba m tôi níu tay gi li. Qua cái l m ca sương sáng sm, tôi thy Hân đng vy tay giã bit cui đò ri khut mt. Dòng sông cun cun chy, dường như mun cun trôi chiếc đò đi nhanh hơn đ ni bun mt bn ca hai đa tôi đng kéo dài thêm na.
    Tôi chia tay Hân t
đó. Dòng sông cách ngăn hai bên nhà tự nó có l là mt đnh mnh. Bên cù lao xóm nhà Hân đã không còn khói cơm chiu quyn trng. My ngn cau già cũng đã rng lá t lúc nào. Và cũng t đó, tôi không còn thp thm ra cu đò ch con đò bên kia sông bui sáng.

 


Thuyên Huy

 

No comments: