SỰ IM LẶNG ĐÁNG SỢ
( Thương mến tặng đồng bọn
C B C và A T V)
Tình tan vỡ…Tại ai mà trách móc?
Cãi vã nhau chỉ đem đến tổn thương
Càng im lặng lại càng thêm vấn vương
Chớ không phải yêu đương dần phai nhạt!
* Chôn giấu dĩ vãng theo cùng năm tháng
Nhưng con tim vẫn thổn thức dạt dào
Buồn thương tiếc hận cay đắng ngọt ngào
Đâu dễ quên dù bao lần lẩn tránh!
* Phần thưởng Trời cho chìm trong ảo ảnh
Lời hứa sau cùng nước cuốn bèo trôi
Nửa Ánh Trăng Vàng lủi thủi đơn côi
Bến cuối đời dìm sâu Chim Bói Cá!
* Im lặng đáng sợ… sóng thần tàn phá
Bao yêu thương vun đấp bấy lâu nay
Cớ sao người chẳng một lời tỏ bày?
Trăng vàng trong sáng thẳng ngay lòng dạ
* Nửa vầng trăng xưa khắc ghi trên đá !!!
vkp phượng tím
No comments:
Post a Comment