Êm đềm
Hồi tưởng nhiều mai, dưới ánh dương,
Em vừa tỉnh giấc, dậy bên giường,
Mẹ em đôi mắt đầy âu yếm,
Vây bọc chim khua, rộn giấc hường.
*
Vạn buổi êm trời, dịu mát hương
Chưa bằng đôi mắt chứa yêu đương!
Mẹ hiền tựa cửa, khi chờ ngóng,
Em thấy lòng vui, lướt dặm đường.
*
Cũng có nhiều đêm, gió rít vang,
Mẹ em ốm nặng thức trong màn,
Em ngồi mơ sách người xưa ước,
Nếu có thì em cũng ước tràn.
*
Nếu có thì em: “ước mẹ lành,
Cha cho nhiều bánh với nhiều tranh,
Cây me cao quá, bên vườn bác,
Nghiêng xuống cho em bẻ một cành”.
*
Có lắm hoàng hôn, mải cợt đùa,
Quên rằng bãi bể sóng chiều khua.
Và nhà cơm đợi, chờ em vắng,
Em sắp hàng năm, để chạy đua.
*
Rồi đến trăng nhô mới vội về,
Cha cười, song cũng chỉ roi đe:
“Mai còn chơi chậm thì con liệu
Sắm sửa vài mo để đón che”.
*
Ai có như em, một ấu thời?
Đi tìm bướm bắt để nuôi chơi,
Búp bê đem tắm hơ cho ấm,
Lửa bén vèo! Thôi, cháy mất rồi!
*
Rõ là em cũng quá lôi thôi,
Ai chả còn ghi quãng ấu thời,
Đằng đẵng đường trường cơn gió bụi,
Duy còn ôn lại những ngày vui
Tôn Nữ
Thu Hồng, sinh ngày 19 tháng 7 năm 1922 tại Tourane (Đà Nẵng), nhưng quê quán
gốc là làng Thần Phù, huyện Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên. Bà thuộc dòng dõi
hoàng tộc nhà Nguyễn, trước học ở Tourane, sau vào học trường Đồng Khánh.
Năm 18
tuổi (1940), bà cho xuất bản tập thơ đầu tiên (và cũng là duy nhất): Sóng
thơ. Tập thơ in đẹp (chưa rõ tên nhà xuất bản), có tựa của Đạm Phương nữ
sĩ, và tranh vẽ bìa của nữ họa sĩ Mộng Hoa.
Giới
thiệu Thu Hồng, quyển Thi nhân Việt Nam có đoạn viết:
“…
người có cái ý rất đáng quý là diễn đúng hình dáng riêng của hồn mình. Có thể
vì thế mà giọng nói của người có vẻ ngọng nghịu rất ít có trong thơ ta....
Thực
ra, Thu Hồng cũng chỉ là trẻ con ở cái giọng, khi người ta muốn sống hoài trong
thời thơ ấu…(vì) người thiếu nữ ấy đã biết tình yêu là "mầm chán nản"
và người ước ao:
Mầm
chán nản chớ len vào niên thiếu,
Chớ
len vào sớm quá, tội em mà!
Em
nghe như thời ấy vẫn còn xa,
Em
chầm chậm để mong còn xa mãi,
Hãy là
hoa, xin hãy khoan là trái,
Hòa
nồng hương mà trái lắm khi chua.
Thật
là ngây thơ trong trắng :
Kìa
trăng vỡ trong hồ khi nước động,
Sóng
lao xao lấp loáng, ánh xa ngời.
Và búp
hoa nghểnh dậy đón hương trời,
Cây
tuôn bóng, lửng lơ, đò chẳng lướt!
Cảnh
đẹp cứ dàn thêm bước bước,
Lời
ngợi khen mỗi phút lại thay thay.
Tơ
lòng với đẹp đêm nay
Rộn
ràng thổn thức vì say nhiệm màu.
(Sóng thơ - Tơ lòng với đẹp)
Lúc ấy
chỉ ngoài 20 tuổi, nữ sĩ đã bắt đầu nhận thức được cái kiếp ngắn ngủi và buồn
tẻ của con người, diễn tả qua bài thơ "Lịch".
Lịch
Lịch
trên tường mỗi ban mai tay xé,
Xé
dần, đem vứt xuống giỏ mây đan.
Phải
đây là xác chết của thời gian?
Mỗi tờ
xuống, một ngày đi biệt tích?
Tay
ngần ngại cũng thôi đành vô ích,
Lúc
bình minh trong sương sớm chưa phai
Là
giấy biết thân mình không thể gắng
Người
đâu khác dẫu trăm ngàn cay đắng,
Vói
tay dài mong níu lại ngày đi
Ý điên
rồ người đeo đuổi làm chi,
Tờ
mỏng quá, khác đâu ngày qua chóng!
Tình
lưu luyến khiến âu sầu phấp phỏng
Lịch
cùng ta nào có khác chi nhau?
*
Lịch
hàng năm đem thay đổi một màu
Người
một tuổi chớ mơ mòng lui lại
Lịch
còn mãi, đời đâu dài được mãi?
Tờ rã
tan ra tro bụi chôn vùi...
Một
giọng thơ tinh tế sâu đằm. Năm 1941, bà và thơ của bà được Hoài Thanh-Hoài Chân
giới thiệu trong quyển Thi nhân Việt Nam (xuất bản năm 1942).
Năm 1968, bà lại được Nguyễn Tấn Long-Nguyễn Hữu Trọng giới thiệu trong bộ
sách Việt Nam thi nhân tiền chiến (quyển trung), xuất bản tại
Sài Gòn. Và theo sách này, thì nữ sĩ Tôn Nữ Thu Hồng đã chết trong một trường
hợp bi đát.
Thu
Hồng là trí thức nói tiếng Pháp thành thạo, nhà cô thường tụ tập các thanh niên
trí thức. Cô bị nghi ngờ làm gián điệp cho Tây, bị công an Việt Minh bắt, giam
giữ và tra khảo mấy tháng trời, không lấy được cung. Cuối cùng, giết nhầm còn
hơn bỏ sót, cô bị thủ tiêu giữa rừng Thừa Thiên. Nàng thơ ra đi ở tuổi 26.
Năm đó là tháng chạp năm 1948.
Trên
đây là phần thứ nhất trong một tài liệu rất dài về các nhà văn học bị sát hại
trong thời kháng chiến như Nhượng Tống, Khái Hưng v.v...Nội dung và dàn bài
không khác với mục Thu Hồng của Wikipedia.
Không đề tên tác giả
304Đen
– Llttm - Mt68
No comments:
Post a Comment