Tuesday, April 11, 2017

Ông Đồ "Ông Hồ" & Chúc Tết & Đôi Lời - Vũ Đình Liên, Tú Xương & N Nguyễn


Ông Đồ và “ông Hồ”

 












Ông Đồ

 
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bầy mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua.

 
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
"Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay."

 
Nhưng mỗi năm mổi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu.

 
Ông đồ vẫn ngối đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.

 
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?

 
Vũ Đình Liên (? – 20/01/1996)

 

“Ông Hồ”

 

Mỗi năm hoa đào nở
Lại hận ông Hồ già
Đem Mác-Lê cờ đỏ
Hại nước bao năm qua.

 
Bút mực nào đủ viết
Sự tàn ác độc tài
Gian manh là đặc nét (1)
Dân sợ chạy xa bay. (2)

 
Cải cách - đồng hoang vắng (3)
Trăm hoa - nở nơi đâu? (4)
Ruộng ngập máu đỏ thắm
Hoa tàn trong ngục sầu.

 
Lăng Hồ vẫn còn đấy
Nhưng chẳng có ai hay
Lịch sử sang trang giấy
Cộng sản rồi sẽ bay.

 
Năm nay đào lại nở
Không còn bóng Hồ xưa
Những người xưa chốn cũ
Đang ở đâu bây giờ?

N Nguyen (Mổi Độ Xuân Về)

Chú thích:

(1) Đặc nét = Nét đặc thù của CS
(2) Dân sơ chạy xa bay = Di cư 1954, di tản 30/04/1975 và vượt biên sau 30/04/1975
(3) Cải cách = Cái cách ruộng đất
(4) Trăm hoa = Trăm hoa đua nở

 
Chúc Tết

 
Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu
Phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.

 
Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.

 
Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.

 
Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp, người đông đúc
Bồng bế nhau lên nó ở non.

 
Bắt chước ai ta chúc mấy lời
Chúc cho khắp hết ở trong đời
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
Sao được cho ra cái giống người.

Tú Xương/Trần Kế Xương
(1870 – 1907)

 
Đôi Lời

 

Đứng lặng mà nghe chúng kháo nhau
Ngày xưa cách mạng đi dép râu
Một vắt cơm khô, đội mũ cối
Cướp của, đập dân dập bã trầu.

 
Bây giờ đảng cướp đã quá giàu
Đô la bạc tỉ dấu vào đâu?
Chuyển tiền ngoại quốc gởi kho bạc
Con đi du học lập đầu cầu.

 
Bây giờ thì chúng học làm sang
Đứa được tiến chức, đứa thăng quan,
Quyền cao, địa vị nhờ có lọng
Xây nhà tậu xế thật đắt hàng.

 
Bây giờ thì chúng lại bảo con
Tham ô, hối lộ ăn no tròn
Hảy noi gương bố như khuông đúc
Mặc mẹ dân nghèo, kệ nước non.

 
Bây giờ ta xin có đôi lời
Đứng lên tranh đấu cho cuộc đời
Dân Việt năm châu và trong nước
Đòi lại Tự Do, quyền (*) làm người.

N Nguyễn
(1900 hồi đó - Vẫn còn sống nhăn)

Người chuyển bài – Hồ Nguyễn

 

 

No comments: