NGƯỜI ĐẶT TÊN ĐƯỜNG SÀI GÒN TRƯỚC 1975 LÀ MỘT THIÊN TÀI LỊCH SỬ
Đã từ lâu tôi rất muốn tổng hợp lại
những điều thú vị đẹp đẽ và gây sửng sốt trong cách đặt tên đường của Sài Gòn
trước năm 1975 (dù có nhiều trang đã từng viết). Bài này tôi viết mang trong
mình 3 kỳ vọng.
Thứ nhất là để các bạn, các em yêu lịch
sử nhưng sợ lịch sử có thể bỗng chốc phát hiện ra những điều tinh tế tuyệt vời
trên con đường mà các em, các bạn đang đi học, đi làm mỗi ngày. Thứ hai là một
gợi ý để những nhà hoạch định giao thông có thể quy hoạch lại trên niềm cảm hứng
tinh tế thú vị đó, để có thể tạo ra những bản đồ tên đường như thể ta đang bước
đi trên một trang sách.
Và cuối cùng là để thắp một nén nhang
tri ân đến người đã đặt tên những con đường đó, cũng là một cái cúi mình ngưỡng
mộ trước những tinh hoa, tinh tế của người trí thức miền Nam trước 1975 mà thời
cuộc đã khiến mọi thứ không thể đi đến trọn vẹn.
Dưới đây là 10 điều thú vị về cách đặt
tên đường Sài Gòn trước năm 1975:
1. Bờ sông Sài Gòn được chia ra ba đoạn. Đầu tiên là Bến
Bạch Đằng, thứ đến là Bến Chương Dương, và cuối cùng là Bến Hàm Tử. Đó là gì?
Vâng, là những trận thuỷ chiến trong lịch sử chống quân Nguyên Mông của quan
quân nhà Trần vào thế kỷ 13. Riêng Bến Bạch Đằng lớn nhất thì có ở đó là bức tượng
của vị quốc công tiết chế Trần Hưng Đạo chỉ tay ra bờ sông. Vậy bạn có nhớ ở
bên kia bờ sông là bến gì không? Bến Vân Đồn - nơi Trần Khánh Dư đánh tan đoàn
thuyền lương của Trương Văn Hổ, cũng là một trận thuỷ chiến thời đó.
2. Bạn hẳn đều ít nhiều nghe đến cái tên Nguyễn Thái Học,
một trong số những người sáng lập Việt Nam Quốc dân đảng và lãnh đạo cuộc khởi
nghĩa Yên Bái. Nhưng bạn có biết vợ của Nguyễn Thái Học không? Từ cầu Ông Lãnh
đổ xuống, bạn sẽ đi trên đường Nguyễn Thái Học, và bạn sẽ gặp phu nhân của người.
Đó là Cô Giang. Song song với đường Cô Giang là đường Cô Bắc. Nguyễn Thị Giang
(tức Cô Giang) là vợ Nguyễn Thái Học, và Nguyễn Thị Bắc (tức Cô Bắc) là chị của
Cô Giang.
3. Điện Biên Phủ là một con đường huyết mạch tại Sài
Gòn ai ai cũng biết. Nhưng không mấy ai biết tên con đường này trước 1975 là đường
gì. Đó là đường Phan Thanh Giản - tên của vị đại thần nhà Nguyễn đã ký bản hiệp
ước cắt 3 tỉnh Nam Kỳ cho Pháp. Ông chịu án oan trăm năm mà chỉ được gột rửa
trong chục năm trở lại đây. Sau năm 1975, tên đường Phan Thanh Giản đổi thành
đường Điện Biên Phủ, đưa ông về quên lãng.
Tuy nhiên ít ai biết rằng, sự tinh tế
của vị đặt tên đường ấy vẫn để lại những dấu hiệu. Đó là người con của ông:
Phan Liêm, Phan Tôn vẫn ở đó. Hai con đường ngắn, nhỏ, đặt song song, như ở cạnh
hầu hạ cho linh hồn của người cha oan khuất bi kịch của mình. Ngày ngày, khi đi
từ cầu Sài Gòn xuống mà muốn về nhà thờ Đức Bà, chúng ta sẽ rẽ vào Võ Thị Sáu,
và quẹo vào một con đường nhỏ cắt qua Điện Biên Phủ. Con đường nhỏ ấy chính là
đường Phan Liêm. Nhưng cha ông thì không còn đó nữa.
4. Phan Thanh Giản đỗ tiến sĩ và ra làm quan dưới triều
Minh Mạng, vậy thì đương nhiên phải có đường Minh Mạng trước đó rồi đúng không.
Vậy đường Minh Mạng ở đâu nhỉ? Đấy là đường Ngô Gia Tự hôm nay. Một con đường xứng
đáng với tầm vóc của Minh Mạng: to, đẹp với 3 hàng cây rợp bóng mát, mang cái
hùng tâm tráng chí của bậc đế vương tham vọng nhất nhì lịch sử Việt Nam. Và vị
đại tướng của ông, người gánh trách nhiệm chinh chiến ở Campuchia là tướng
Trương Minh Giảng, đó sẽ là một con đường nối dài từ quận này sang quận khác,
như công tích vĩ đại kéo qua 2 nước, nhưng hẹp, hệt số phận bi kịch khi trở về.
Con đường ấy hôm nay là đường Lê Văn Sỹ-Trần Quốc Thảo.
5. Tương tự con đường Trương Minh Giảng
là con đường Gia Long. Đường Gia Long và đối thủ không đội trời chung của ông
là Nguyễn Huệ có sự nghiệp thể hiện qua tên đường. Đường Gia Long tuy hẹp nhưng
dài, đường Nguyễn Huệ tuy to, nhưng ngắn, như số phận của vị anh hùng dân tộc
đánh đông dẹp bắc, công tích rực rỡ mà tuổi thọ ngắn ngủi. Đường Gia Long hôm
nay là đường Lý Tự Trọng. Ở phía đầu đường Gia Long là nhóm những vị khai quốc
công thần của ông, đó là đường Lê Văn Duyệt (nay là đường Cách Mạng Tháng Tám),
đấy là đường Võ Tánh (Nguyễn Trãi Quận 1), Ngô Tùng Châu (nay là Lê Thị Riêng),
quân sư Đặng Đức Siêu (đổi tên thành đường Nam Quốc Cang).
6. Một số cái tinh tế khác như đường Lê
Lai nhỏ nằm cạnh đường Lê Lợi lớn, đường Sư Vạn Hạnh âm thầm nối gót cho đường
Lý Thái Tổ, giúp rập Lý Công Uẩn lập ra nhà Lý. Khu vực người Hoa chợ Lớn thì rặt
các con đường của những vị hiền triết của Trung Hoa như Trang Tử, Khổng Tử hay
các vị người Hoa đã có công mở cõi như Mạc Cửu, Mạc Thiên Tích….
Còn ở Quận 1 ta thấy Nguyễn Trung Trực,
Thủ Khoa Huân, Trương Công Định…các vị khởi nghĩa chống Pháp thì sát sạt nhau.
Các vị nữ sĩ Bà Huyện Thanh Quan, Đoàn Thị Điểm, Hồ Xuân Hương khéo làm sao
cũng ở bên nhau. Cách đó một khúc lại là cụm Bùi Thị Xuân, Huyền Trân Công Chúa
và Sương Nguyệt Anh. Trong khi những vị trạng nguyên như Lê Quý Đôn, Phùng Khắc
Khoan, Lê Văn Hưu, Mạc Đĩnh Chi là các con đường song song bàn cờ. Và hai danh
nhân góp phần xây dựng nên chữ Quốc Ngữ là Hàn Thuyên và Alexandre de Rhodes thì
lại song song nhau bên cạnh.
7. Ở phía bến xe miền Tây lại thuộc về
thuở lập quốc của thuỷ tổ dân tộc. Đầu tiên là Hồng Bàng đúng không? Kế đó là
Kinh Dương Vương, Hùng Vương, rồi An Dương Vương. Xa xa là những Triệu Quang Phục,
Bà Triệu. Đủ rồi chăng? Hehe. Chưa hết, còn một con đường nữa là đường Triệu Đà
thưa các bạn. Đường Triệu Đà hôm nay chính là đường Ngô Quyền. Thực ra trước
năm 1975, đường Ngô Quyền-Triệu Đà nằm trên một trục. Như cái sự chấm dứt 1000
năm Bắc Thuộc mà Tiền Ngô Vương đã đem lại cho dân tộc vậy.Triệu Đà dẫu không
còn, nhưng đi về thêm một chút nữa bạn sẽ lại gặp đường Lữ Gia, vị tể tướng người
Thanh Hoá thời Triệu Đà.
8. Không chỉ có lịch sử, mà còn có những cái hay
khác. Đi qua Bộ Y Tế thì là đường Hồng Thập Tự (nay gọi là đường Nguyễn Thị
Minh Khai), đường Tự Do, Công Lý, Dân Chủ, Cộng Hoà, Thống Nhất thì được ở cạnh
nhau như nói lên khát vọng nhân bản cao đẹp. Đặc biệt đường Công Lý thì quy tắc
phải một chiều (vì có Công Lý nào tráo trở đâu). Đường Lục Tỉnh, đường Hậu
Giang, đường Tháp Mười thì ở cạnh nhau. Rồi, quay về phía khu Bắc Hải là ta gặp
một loạt cụm đường mang những địa danh của dân tộc đã đi vào huyền sử: Trường
Sơn, Bạch Mã, Ba Vì, Đồng Nai, Cửu Long.
9. Lòng dân cũng là một trang sử mộc mạc.Tôi
kể câu chuyện nhỏ, có một lần hai vợ chồng tôi đi ăn cháo lòng trên đường Võ Thị
Sáu - Quận 3. Lúc ngồi xuống bàn, tôi thấy pass wifi là "hienvuong".
Hiền Vương chính là tên con đường này trước 1975, là tên nhân gian gọi chúa
Nguyễn Phúc Tần, ông là vị chúa thứ 4 của dòng chúa Nguyễn trong thời Trịnh -
Nguyễn phân tranh, là người có công mở rộng lãnh thổ về phía Đồng Bằng Sông Cửu
Long. Hiền Vương Nguyễn Phúc Tần còn là người đã tiếp nhận những đoàn thuyền của
Dương Ngạn Địch, Trần Thượng Xuyên từ nhà Minh đi xuống, để họ tiến hành khai
khẩn và tạo nên Cù Lao Phố, Mỹ Tho.
Không có ông tạo nền tảng, sẽ không
có Sài Gòn Chợ Lớn TPHCM sầm uất như ngày hôm nay.Chúa Nguyễn Phúc Tần còn là một
nhân vật hùng bá ở trên biển. Ông có tham vọng đánh ra Bắc phía chúa Trịnh, và
từng đuổi quân Anh, quân Hà Lan...khi họ dám bắt người và xâm phạm bờ cõi Đàng
Trong.Sau năm 1975, đường Hiền Vương trở thành đường Võ Thị Sáu. Tuy nhiên như
đã nói ở trên, lòng dân là một trang sử mộc mạc. Dẫu bị đổi thay thế nào, dẫu sử
sách có quên lãng và các vấn đề chính trị đã xô đẩy họ rời khỏi trang sách, thì
nơi đây, lòng dân vẫn biết cách để nhớ về, dù chỉ bằng một cái pass wifi ngắn
ngủi.
10. Người tạo nên kiệt tác lịch sử với các câu chuyện
tôi kể trên kia là … một công chức. Ông là Trưởng Phòng Họa Đồ thuộc Tòa Đô
Chánh Saigon. Bộ phận được lệnh gấp rút thay thế toàn bộ tên đường từ tên Pháp
qua tên Việt trong khoảng thời gian ngắn nhất, sau khi tổng thống Ngô Đình Diệm
nắm quyền. Tên ông là Ngô Văn Phát, Nhà văn – bút hiệu Thuần Phong, sinh ngày
16 tháng 10 năm 1910 tại huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu.
Để xây dựng nên công trình lịch sử thập
phần tinh tế này, ông cần 3 tháng.
Dũng Phan
Người chuyển bài -P Do - USA
No comments:
Post a Comment