Monday, November 6, 2017

Một Thời Mạt Kiếp - Không đề tên tác giả


Một thời mạt kiếp !!!
 




Hồi tưởng chuyện Lính Bắc Việt bị xích vào xe tăng , bộ đội bị xiềng chặt với súng nặng , với phòng không .... sao mà vẫn còn rùng mình ,ghê tởm , kinh hãi cho thân phận con người dưới thời nhà Sản nước Vệ . Nghe như chuyện bịa đặt , tuyên truyền bôi bác . Không ai tin được ... đâu ngờ ,nó đã một thời xảy ra trên quê hương VN trong hậu bán thế kỷ 20 ! Nếu mang chuyện ra nước ngoài kể lại ,chẳng ai tin . Khổ thay ,nó lại thật mười mươi trên mảnh đất mang hai chữ VIỆT NAM yêu dấu !

Chuyện nước Vệ triều nhà Sản càng kể càng bi thương hơn . Quyết tâm giải phóng nước Ngụy ,dù cơm không đủ ăn ,áo không đủ mặc . Nhà Vệ động viên cả nước , thề thắt lưng buộc bụng nhịn ăn nhịn mặc cứu nước chống Ngụy ,nên trăm họ từ cây kim sợi chỉ , lương đống , cái ăn cái mặc ,tháng tháng sắp hàng lãnh chẩn . Áo quần một kiểu đồng phục, mỗi năm 3 thước vải thô , đồng màu xám xịt !!!

Chuyện yêu đương lại càng phải căn kẽ , căn cơ . Vệ đời ̀ Sản bày ra sách lược BA KHOAN .
Đó là : Chưa yêu thì KHOAN YÊU . Lỡ yêu thì KHOAN CƯỚI . Lỡ cưới ... thì KHOAN ĐẺ . Ai vi phạm cứ chiếu theo luật nhà Sản trừng trị : bỏ bao thả sông , cái mốt thời thượng thưở đó . Ngụy nằm phía Nam nước Vệ , biên cương đầy sơn lam chướng khí chập chùng , bao bọc bởi núi cao ,rừng thẳm , thác ngàn ... chớn chở !!!
Vào đánh phải vượt qua giải núi dài bất tận Trường sơn ! Vượt núi trèo đèo , băng ghềnh qua suối .... quân lính lớp chết lớp bệnh ... lắm lúc gươm đao nhiều hơn cả người . Vơ vét hết trai làng , buôn , bản cũng không đủ số !!!



Đất này chẳng có niềm vui

Ngày quệt mồ hôi, đêm chùi lệ ướt

Trại lính, trại tù, người đi không ngớt

Người về thưa thớt dăm ba

Trẻ con đói xanh như tàu lá

Cày bừa phụ nữ đảm đang

Chốn thôn trang vắng bóng trai làng

Giấy báo tử rơi đầy mái rạ

Buồn tất cả

Chỉ cái loa là vui! < 1 >


Thành ra nhà Sản thời ấy . Sinh cảnh trai thiếu gái thừa !!! Có những làng không đàn ông , như hồi thế chiến thứ II bên Âu ! Có làng toàn gái lỡ thì TNXP . Lời than tiếng thở ,thấu tận trời xanh ....

Đàn ông con trai nước Vệ hăm hở lên đường với hành trang "Lời Mật , Bánh Vẽ của Minh Giáo chủ " , ban phát qua sự giúp đỡ của Tề quốc đại nhân , tên gọi Hông Mao vĩ đại.

Đi ta đi phỏng giái miền Nam.

Phá hết bốt đồn , quét sạch bóng quân xâm lược

Vì ĐỘC LẬP TỰ DO ta giành BO BO < 2 >

Giành lấy NHỮNG NHÀ TO , boác kính yêu đang cùng MÁ CHÁU hành quân ...


Để khích động hờn căm , các nhạc nô ,được lệnh sáng tác những bài hát trên . Trong khi nhà Ngụy dù phải chiến chinh tự vệ , chống laị Sản , Ngụy vẫn trị dân theo nhân bản, dân quyền . Văn hoá dạy tôn trọng Nhân Vị , phát triển dân sinh , dân trí , dân khí ... ca nhạc kịch nặng tình yêu quê hương đất nước , con người !!!

Dù xương trắng núi dài , sọ ngập rừng sâu , nhưng chưa hy sinh đến NGƯỜI VIỆT NAM CUỐI CÙNG thì vẫn phải tiếp tục SINH BẮC TỬ NAM ... theo lời phán của Minh giáo chủ , cùng nặng lời thề thốt với Hồng Mao vĩ đại Tề quốc . Hãy nghiền ngẫm câu chuyện dưới đây , để cảm thông cho kiếp người nước Vệ thưở ấy :


Nó sống kham khổ ở vùng ấy đã bao lâu?
- Cháu nghe ông sư phó nói lại là ngót nghét sáu năm.
- Khổ thân con tôi, trai đương thì hơ hớ ... Anh Quân này, lũ dân thường như chúng ta, chịu cực đủ điều, bóp miệng bóp mồm, bóp cả đến con c... Tụi tướng lĩnh nó có khổ như thế đâu? Ra Bắc vào Nam, đâu đâu chúng nó cũng có đàn bà. Ngày xưa thì là phi là thiếp, giờ thì các đồng-chí-nữ phục vụ! Trò đểu, thời nào cũng giống nhau là thế !
- Vâng.
- Biết vậy mà có ai dám nói đâu?... Như tôi, ngang ngược bậc nhất làng này cũng phải kéo anh ra đồng trò chuyện. Kiếp dân đen, miên man cơ khổ. Bao nhiêu người chết đi, từ cụ Đề, cụ Phan tới ông Nguyền Thái Học ... Bao nhiêu sinh linh mới đổi được lá cờ độc lập. Nhưng bọn thực dân da trắng cút đi thì lại mọc lên bọn cường hào, ác bá da vàng !?
- Vâng.
- Nhưng ta hiểu riêng với nhau thế thôi, anh Quân nhé ... Chớ để cho ai biết. Anh em, họ hàng, bè bạn bây giờ rình mò tố cáo nhau còn hơn chồn cáo. Thời này, gương mặt người cũng biến dạng đi, không còn giống cái mặt người ... < 3 >



Thiên chức , phụ nữ sinh ra để làm MẸ . Nhưng nước Vệ thời nhà Sản ,kềm kẹp , cấm đoán cả yêu đương ! Làm chuyện trái khoáy ngược hẳn thiên nhiên . Chưa yêu thì khoan yêu . Lỡ yêu thì khoan cưới . Lỡ cưới thì khoan con !!! Một xã hội loài người hay xã hội loài vật !!! ???

Nghiêng đồng đổ nước ra khơi
Vắt đất ra nước thay trời làm mưa !

Nên chuyện gì đến đã đến !!! Một xã hội thiếu đàn ông ... mà quá thừa đàn bà !! Cả một thời kỳ huy hoàng vàng son cho các đấng râu mày không phải đi "Sinh Bắc Tử Nam " vào thưở ấy .
Tệ nạn tràn lan , hủ hoá khắp nơi , phá thai đưa lên đỉnh cao quốc sách , dù không văn bản , từ đó miền Bắc mới có " cao thai " " cao nhau " .
Vệ quốc đời Sản , viết thì phải lách , không biết lách , nhẹ thì treo mõm , nặng thì nằm Hoả Lò . Văn hoá kịch nghệ viết ra theo đơn đặt hàng , một chiều đơn điệu ... gọi là văn Đỏ , nhạc Đỏ ... Nên dù đã 42 năm lục bình trôi sông , nhạc nhà Ngụy vẫn sống mãi , sống hùng sống mạnh . Nhạc đỏ muôn ... muôn đời ... đi sau ... xách dép cho VNCH !


Không đề tên tác giả


Chú thích :
< 1 > : Thơ Nguyễn chí Thiện
< 2 > : BO BO là thức ăn cho ngựa ,xin từ Liên sô cho cả nước ăn thì không rõ , chỉ rõ là miền Nam VN được nhai nó thay cơm gạo sau 75 .Đặc tính : ăn sao ra vậy ! Chắc hẳn không thích hợp cho bao tử con người !
< 3 > : Trích đoạn chuyện Vô Đề của Dương thu Hương .

304Đen – Llttm - YD

No comments: