Có Còn Không Cơn Mưa Hạ
Để nhớ NTC trong sân trường QGSP Sài Gòn, ngày nhập học năm đầu của hơn bốn mươi lăm năm trước
Hôm mình vội vã tạ từ nhau
Em đi bỏ phố buồn ở lại
Chiều buông thăm thẳm tím trời sầu
Nhưng sao cứ nhớ giọt mưa buồn
Đong đưa theo tiếng chuông chùa đổ
Thẹn thùng em nhặt nắng hoàng hôn
Lưa thưa thoáng mưa bụi ngang đầu
Em nghiêng vành nón che dáng nhỏ
Bóng ngã đưa về mình có nhau
Thấm vạt áo xưa chút lệ tình
Chỗ hẹn ngày nao không người đợi
Em chắc quên rồi màu áo xanh
Đong giọt mưa sa thay rượu mừng
Trả nhau những mảng đời ngang trái
Hết rồi không còn nợ tình nhân
No comments:
Post a Comment