Monday, June 15, 2015

Chuyện Một Người Mang Tên Nguyễn Thị Di Tản - Hoàng Thị Tố Lang


Chuyện Một Người Mang Tên Nguyễn Thị Di Tản

 


Tên tôi là Nguyễn th Di Tn. Cái h Nguyn ca tôi đã chng t tôi là người Vit Nam chính hiu con nai vàng. Song có điu tôi là đa bé Vit Nam chào đi mt min đt l xa – đo Guam – mt nơi chn tht l lm vi quê hương tôi. Theo li m tôi k tôi chào đời vào nhng tháng ngày bun thm nht ca min Nam Vit Nam. Tôi đã nm trong bng m, theo m trên con đường di tn ca dân tc tôi.
Tôi đã là mộ
t chng nhân ca lch s. Tiếng khóc chào đi ca tôi mt qun đo nơi quê người đã giúp m tôi nhiều can đảm vượt qua nhng th thách, gian truân ca cuc đi. Tôi đã là Nguyn Th Di Tn t ngày y. Thế mà đã hơn mt phn tư thế k k t 30 tháng 4 năm y. Thế mà đã 35 năm qua…
Đã 35 năm qua. Tôi đã lớ
n. Đã trưởng thành nơi min đt tm dung ca mt tỉnh lỵ min Tây Canada. Thành ph Winnipeg bun ht hiu như tâm s “Người di tn bun” ca m. M rt yêu bn nhc “Người di tn bun” ca Nam Lc. Ngày còn bé, bng bài hát y m đã ru tôi ng. Riết ri tôi quen vi tng li ca tiếng nhc. M bo đêm nào không nghe bài hát ấy tôi không ng. Đến lúc tôi bp b biết nói m dy tôi hát. Tôi va qun quít bên m va đ đ hát:


Chiu nay có mt người đôi mt bun
Nhìn xa xăm v
quê hương rt xa
Ch
t nghe tên Vit Nam ôi thiết tha
Và r
ưng rưng l vương mt nht nhòa
B
n ơi đó là người di tn bun
Ngày ra đi l
ng câm trong đn đau.
R
i đêm đêm hn lên đôi mt sâu
Th
i gian đâu còn nhng phút nhim mu
Cho tôi xin l
i mt ngày, nơi nơi thành ph
Cho tôi xin l
i mt đi, mt đi sng vi quê hương
Cho tôi đi l
i đon đường, hàng cây vươn dài bóng mát
Cho tôi yêu l
i t đu, bên người yêu du ngày xưa
Chi
u nay có mt người di tn bun
Nhìn quê h
ương còn ai, hay mt ai ?
Còn bao nhiêu th
ng xông pha chiến khu ?
Và bao nhiêu n
m trong nhng lao tù ?
đây có nhng chiu mưa rt nhiu !
Nhi
u hơn khi hành quân trong tháng mưa
Bu
n hơn khi rng khuya vang tiếng bom
Ngày vui
ơi gi đâu nước không còn
Cho tôi xin l
i mt ln, nơi tôi dng quân cũ
Cho tôi xin l
i bìa rng, nơi tng chiến đu bên nhau
Cho tôi xin m
t li chào, chào bao nhiêungười đã khut
Cho tôi xin m
t m phn, bên ngàn chiến hu ca tôi !


Tôi hát như sáo. M hát sao tôi hát theo vy. M bng lòng lm. Dn dà tôi có th hát được c bài. Bn bè ca m đến nhà chơi m, đem con sáo ca m ra khoe. M bt tôi hát. Mi ln hát xong các bác các cô, bn ca m ai cũng đu rươm rướm nước mt. Có ln tôi th th hi m “Sao con hát hay mà m vi các bác li khóc”.
M
ôm tôi vào lòng và nói “Bao gi con ln con s hiu ti sao”. Cái trí óc non nt ngày y ca tôi mơ h cm nhn có mt điu gì khác thường m, mt cái gì mt mát ln lao trong đi m. Nhng lúc rnh ri, sau gi cơm chiu m dy tôi nói, tôi đc:

-Con là ng
ười gì ?
-D
thưa con là người Vit nam
-Con tên gì ?
-Con tên là 
Di Tn
-Con có yêu n
ước Vit Nam không ?
-Con yêu Vi
t Nam lm !


Tôi đã thuc nm lòng nhng câu m dy. Tôi đã quen thuc vi cái tên Di Tn. Tôi thy tên tôi nó ng ng, d thương làm sao. Đến lúc tôi lên năm, m dt tôi đến mt ngôi trường tiu hc gn nhà đ ghi tên đi hc. T ngày còn bé tôi ch loanh quanh cái apartment m mà thôi. Chung cư ny đa s là người Vit nam. Ln đu tiên đến trường, mt khung cnh mi, người mi. Các hc sinh cùng lp vi tôi hoàn toàn là nhng khuôn mt l xa.
Cô giáo cũng th
ế. Không ging m. Không ging các bác, các cô đến chơi nhà m. Lúc m chào cô giáo ra v. Tôi li trường vi tâm trng tht lc lõng, bơ vơ. Tôi mun khóc. Tôi mun theo m ra v làm sao. Tôi ngi cô đơn mt góc lp. Cô giáo rt tr, đến bên tôi nh nh hi

– “What is your name ?”.
Tôi cúi m
t, bm môi chng như rướm máu, lí nhí đáp bng cái ging Vit Nam đc st“D .. Di Tn”. Cô giáo chng như không hiu, cô xem li quyn s và hi li tôi “your name is Đaithen”. Tôi lc đu và lp li “Di Tn”. C lp r lên cười. Tôi bt khóc. Tôi khóc ngon lành như b ai c hiếp.
Sau bu
i hc, m đến đón tôi v. Trên sut quãng đường t trường v nhà Tôi lng thinh, không nói mt điu gì c vi m. M âu yếm hi tôi “Con đi hc có vui không”. Chng như tôi ch ch m hi, Tôi òa lên khóc và bo:
– Sao m
không đt cho con mt cái tên nào d kêu như Helen, như Cindy hay Linda như ti nó mà m đt tên con là Di Tn. Cô giáo đc không được tên con, my đa cùng lp ti nó chc gho con.
M
tôi du dàng, t tn bo:
– Con có bi
ết c nước Canada ny có biết bao nhiêu là Helen, là Cindy không con. Còn tên Di Tn ch có mi mt mình con. Con không thy con đc bit sao con. Con phi hãnh din vì cái tên rt là Vit Nam ca con mi phi. Tôi nũng nu pha mt chút hn di:
– Mà cô giáo đ
c là Đaithen m thy có kỳ không ?
M
trìu mến đưa tay vut tóc tôi, hin hòa kh bo:
– T
i cô giáo không biết cách phát âm ca ngươì Vit Nam mình đó thôi. Con phi đc li cho cô biết ri t t cô s đc đúng.


Gi
ng m thiết tha hơn, chùng xung, sũng đy nước mt.
– 
M đã mt tt c ri con ơi. M ch còn cái tên Vitnam m gi cho con. Con có biết như thế không ?
Đ
u óc ca mt đa bé lên năm làm sao tôi hiu đuc hết nhng gì m nói, song tôi biết m bun lm. Có mt cái gì làm cho m kh tâm lm. Tôi cm thy ân hn. Tôi ôm m, hôn me, và bo:
– Con xin l
i m. Con làm m bun lm phi không m.
Tôi th
y mt m long lanh ngn l.
– Không ph
i đâu con, con ca m ngoan lm.


Đó là câu chuy
n ngày lên năm ca tôi. Mãi cho đến nhng năm sau ny tên tôi vn là mt đ tài cho lũ bn chc gho. Cái chc gho cho vui ch không có mt ác ý nào c. Lúc tôi vào Highschool tôi đã ln lm ri. Tôi đã hiu nhng u ut ca đi me. Tôi thương m hơn bao gi hết.


Th
m thoát mà tôi đã là cô gái 18. Soi gương tôi cũng biết mình đp lm. M không cho tôi ct tóc ngn. C trường con gái mái tóc dài chm lưng vi khuôn mt Á Đông ca tôi vn là mt đ tài ni bt nht.


L
i thêm cái tên Di Tn na. Lúc ny tôi không còn bun mi ln b giáo sư đc trt tên. Bn bè tôi, nhng đa quen nhau t lp mu giáo đến gi được tôi hun luyn cách phát âm nên đc tên tôi đúng lm. Ti nó b du còn lơ l nhưng tm được. Nhưng mi ln bt đu mt niên hc mi, tên tôi li là mt tràng cười cho lũ bn cùng lp mi khi các giáo sư mi gi tên tôi. Giáo sư nào cũng thế. Ngp ngng mt hi lâu ri mi đc.


Tôi cũng không nín c
ười được cái ging như ngng nghu ca mt giáo sư người Canada đc mt cái tên l quơ l huc chưa bao gi thy và gp trong lch s dân tc. Trên tay cm bài Test ca tôi, ngp ngng ri v thy gi “Đai then”. C lp lên mt lot  “Oh, my god”. V giáo sư lúng túng, đo mt nhìn quanh lp. C lp nhao nhao lên như by ong v t. Chng như ti nó thích nhng dp như thế đ câu gi, “nht qu, nhì ma, th ba hc trò” mà. Con Linhda ngi cnh, hích nh cùi ch vào tôi và kh bo:
– Ditan,
ng đc sai tên my ri kìa, my sa cho ng đi.
Tôi đ
mt. Tôi chưa kp nói gì c thì ti con trai ngi sau lưng tôi ào ào lên như ch nhóm“Ditn, Ditn not Đai then”. V giáo sư lúc đó mi v l ra, mi biết là mình phát âm sai, ông gc gt đu nói li xin li và lp li “Ditn Ditn”.


Lúc n
y tôi không còn nhút nhát như ngày xưa na. Bn bè tôi Tây Tàu, Canadian na đu “cu b” tôi mi ln có tình trng như trên va xy ra. Dn dà mi người gi tên tôi rt ư là d thương. Đến bây gi nh li nhng li m nói vi tôi ngày nào, tôi hãnh din vô cùng v cái tên m đã cho tôi. Tôi thương m vô cùng.


Cái đ
t nước Vit Nam kh đau muôn chiu đã gn lin vi m tôi như hình vi bóng trong cuc đi lưu lc x người hơn mt phn tư thế k. Mt điu mà tôi có th khng đnh rng “dù hoàn cnh có th tách ri m ra khi quê hương, nhưng không có mt hoàn cnh nào tách ri quê hương ra khi tâm hn m được”.


M sng như ch đi, như mong mi mt điu gì s đến. Có ln tôi bt gp m ngi mt mình trong đêm, tay mân mê, vut ve bc nh bán thân ca b tôi. M vn nuôi hy vng B còn sng và s có ln gia đình tôi la đoàn t như xưa. Nhưng đnh mnh đã an bài. Sau khi nh mt người bn làm Usaid đưa m con tôi di tn. B ha B s gp li m sau.
Trong lúc d
u sôi la bng B bo sao, m nghe vy. Mt mình m bng mang d cha m đã lên phi cơ, theo đoàn người di tn và mong có ngày gp li B.
Nh
ưng nim hy vng đó đã vơi dn theo năm tháng cho đến mt ngày m được tin B đã nm xung nơi tri ci to.

M như điên lon.
R
i m tnh li.
M
biếng cười, biếng nói.
Cu
c sng ca M đã thm lng bây gi càng thm lng hơn xưa.


Ngoài gi
s. V nhà cơm nước xong, trò chuyn vi tôi đôi lát ri M vào phòng. Cái khong đi quá kh ngày xưa. Nhng k nim ngc ngà ngày nào ca B và M như chút du yêu còn sót li. Thi gian không làm nht nhòa mà M không mt hình nh nào mà M không nh. Mi ln nhc ti B, M như tr li. Mt M long lanh ngi sáng. M k cho tôi nghe chuyn tình ca cô sinh viên Văn khoa vi chàng thy th Hi Quân.
Tôi thu
c nhiu bài hát Vit Nam lm nên tôi gho M “M và B ging em hu phương còn anh nơi tin tuyến quá”. Ngoài tình m con ra, tôi như mt người bn nh đ M tâm s, đ M trang tri ni nim nào là “con biết không B hào hoa và đp trai lm .. v.v… và v.v…
Tôi n
nh M:
– B
không đp trai làm sao cua được M.
M
cười tht d thương.
M
t điu mà tôi biết chc chn rng không ai có th thay thế hình bóng B tôi trong tim M.


Tôi không ích k
. Song điu đó làm tôi yên tâm hơn. Tôi mun cùng M nâng niu, gi gìn nhng k nim du yêu, ngc ngà ca M và B cho đến sut cuc đi.
Hôm nay nhân ngày gi
ln th 35 ca B. Con mun thưa vi B mt điu. Con cám ơn B M đã to cho con nên hình, nên vóc. Dù chưa mt ln gp mt B. Dù bây gi B đã nm xung. B đã đi tht xa, không có ln tr li vi M, vi con. Song vi con B vn là mt hin hu bên con tng gi, tng phút.
Con nghĩ B đã che ch M con con hơn mt phn tư thế k nay. Xin B hãy gi gìn, che ch M, con trong sut quãng đi còn li. Con mong làm sao ngày nào đt nước tht s thanh bình M s đưa con tr v thăm li quê hương. Con sông xưa s tr v b bến cũ. Ngày y mt phía tri nào đó ca quê hương con thy b mm cười và B nói vi con .. B sung sướng lm, con biết không ? Con yêu du !


Đt khách Tháng Tư 2010
Hoàng th
T Lang

304Đen - llttm
 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 



 

No comments: