Wednesday, March 29, 2017

Đêm Dài, Nổi Buồn Tháng Tư - Nguyễn Cang


ĐÊM DÀI

Nổi buồn tháng Tư Đen

 (Thân tặng những người bạn tù một thời cải tạo tại Phước Long)


 











Đêm lạnh gió lùa qua ngạch cửa
Muỗi bầy, hòa tấu khúc bi ai
Từng đêm thức giấc từng đêm trắng
Trăn trở bên tai tiếng thở dài

 
Tay xỏ mũi kim vá áo tơi
Vá chưa xong chỉ rối tưa bời
Tre gai cài xước dăm ba lỗ
Vá áo thưa hay vá mảnh đời?

 
Ngồi thèm một bữa ăn cơm trắng
Xum hợp gia đình bọn trẻ vui
Ta nhớ ngày đi con, vợ tiễn
Ngoài kia sương trắng phủ lưng đồi

 
Chiếc áo ngày xưa màu lính trận
Theo ta giong ruổi bốn phương trời
Cái Bè , Cai Lậy dừng chân nghỉ
Bên chiến hào nghe tiếng đạn rơi

 
Ngày thua trận hoảng hốt như điên
Thấp thỏm đứng ngồi dạ chẳng yên
Bỏ áo nhà binh đau xót lắm
Mười năm chinh chiến đánh liên miên

 
Sáng mai lao động gieo mầm lúa
Đức Hạnh xã nghèo tỉnh Phước Long
Rừng rậm lồ ô* giăng kín lối
Áo nào ngăn được vắt cùng mòng*?

 
Bạn bè có đứa đi về đất
Bỏ lại trên đời bạn dấu yêu
Vừa mới hôm qua chưa kịp cưới
Bây giờ tử biệt xót xa nhiều!

 
Ta nghe mòn mỏi từng hơi thở
Biết đến ngày nao mới trở về
Mơ ước một ngày trời rực sáng
Cho ta tìm lại bóng trăng quê!!!

 
 Nguyễn Cang (28/3/2017)

 
*lồ ô: một loại tre, lóng dài,lớn hơn trúc dùng dừng vách,nẹp phên v.v.
*vắt: nhỏ hơn đĩa, bám vào cơ thể người,chui vào nách, háng...hút máu đến khi no tự buông mình rơi xuống đất.
*mòng: một loại ruồi chuyên hút máu người và động vật.

 

 

No comments: