NỖI BUỒN CON GÁI
Jenny cảm thấy buồn quá cần đi ra ngoài một chút, ở trong phòng một mình hoài
chắc phát khùng. Nàng đến quán cà phê chỗ Ty Na làm đem theo sách vở ngồi học
bài, sắp thi học kỳ mà phát hiện ra người tình đang hẹn hò với người khác. Đã
nói lời chia tay sao vẫn cứ buồn.
Nàng lựa bàn chỗ góc khuất cạnh cửa sổ, ngồi một mình lơ đãng nhìn ra ngoài tay
cầm quyển sách mà đầu óc để đâu đâu. Ly cà phê đã tan hết đá mà vẫn còn nguyên,
lâu lâu Ty Na chạy đến đưa miếng kẹo miếng bánh.
Nhứt mang đồ ăn trưa đến cho Ty Na, không quên mang thêm một phần cho bà chủ quán, lần nào cũng vậy. Nhờ nó biết điệu như vậy mà bà Thu Sương trở nên dễ dãi với Ty Na, khi nào nó tới hai đứa tự nhiên chuyện trò ăn uống thoải mái. Nó bước tới quầy tính tiền hỏi vậy chớ lễ này bà chủ không nghỉ đi chơi đâu sao. Bà Thu Sương chu cái miệng nói tỉnh queo: "Ai đồn lễ, ai đồn lễ ". Nhứt cười thầm trong bụng cái bà thích nói tục, nó nhìn quanh hỏi Hương hôm nay có đi làm không. Có, chiều vô. Hương cũng bằng tuổi Ty Na, là gái chưa chồng nhưng hợp với bà Thu Sương chỗ nói trây, lâu lâu tỉnh bơ rủ Ty Na lên núi bắt cọp. Lúc đầu Ty Na không hiểu hỏi thằng Nhứt chớ bộ trên núi này có cọp. Nó ôm bụng cười cho con ghệ của mình sao mà khờ quá. Cọp ở đây có sẵn khỏi cần lên núi.
Bà Thu Sương có cái tật hay để ý đến chuyện phòng the của người khác. Bà tự nhiên hỏi Ty Na vậy chớ hai đứa, đứa nào mạnh hơn đứa nào, không chừng bà còn hỏi hàng của nó là hàng hiệu hay hàng dỏm. Lúc đầu nó tưởng bà này chắc dâm đãng dữ lắm, ông chồng ốm nhách chịu sao thấu. Nhưng không, thấy vậy chớ không phải vậy. Bà thích nói tục nhưng không thích mấy cái chuyện đó. Từng tuổi này mà ổng còn sung lắm, một tuần đòi mấy lần. Nhưng tui không cho, đòi hoài không được ổng phải tự xử sướng một mình. Chuyện gì bà cũng kể cho Ty Na nghe, chuyện gì Ty Na cũng về nhà kể lại cho thằng Nhứt nghe. Chuyện bạn gái rủ rê hai đứa tay không đi bắt cọp cũng kể cho nó nghe.
Thằng Nhứt hỏi Ty Na ông Thu Sương có thả dê mấy cô làm trong quán không.
Không, ổng sợ bả lắm không dám hó hé, mà ổng
cũng khôn lắm, ra ngoài quậy chớ chỗ làm ăn phải giữ gìn. Bà Thu Sương giờ chỉ
mê tiền, ngó lơ cho ổng muốn làm gì thì làm, miễn là tiền bạc có bao nhiêu đưa
bà giữ. Ông Thu Sương là người giỏi kiếm tiền, buông cái này bắt cái kia, có
hai ba căn nhà cho mướn. Bởi vậy bà Thu Sương lâu lâu phải cho ổng về Việt Nam
"làm ăn". Bà hăm he ông mà lạng quạng tui cho ông đi ra cái mình
không.
Thằng Tùng bước vô quán ngó dáo dát tìm thằng Nhứt xáp lại ngồi.
Mày không có đi làm hay sao giờ này đi đâu
đây.
Thằng Tùng miệng nói mà đôi mắt nhìn lom lom đám
thanh niên trẻ ngồi bàn gần bên đang chơi bài tiến lên. Hãng ế không có việc,
em xin về sớm đi chơi, ngang qua thấy xe anh em ghé vô.
Thằng này có tật không cần che đậy hễ thấy trai trẻ là nhìn người ta thiếu điều
rớt con mắt. Ê Tùng, cái kiểu nhìn của mày về Việt Nam chắc bị ăn đòn.
Không có đâu, ở Việt Nam tụi nó chỉ ghét thằng có
cái nhìn "đểu", em đâu có nhìn đểu, em chỉ nhìn xuyên thấu.
Ừ, mày nhìn xuyên thấu mà lại thích nhìn mấy chỗ
nhạy cảm.
Thằng Tùng cười hê hê.
Mày ăn gì chưa, tao với mầy qua bên kia đường kiếm cái gì ăn.
Thằng Tùng chợt thấy Ty Na và Jenny ngồi bàn xéo
góc đang ăn gà chiên. À há! Phần ăn trưa của chàng hôm nay phải nhường cho bạn
của người tình. Nó bước đến hello Jenny, hello Ty Na. Ty Na cho mình mượn anh
Nhứt vài tiếng đồng hồ nhe.
Ty Na nhoẻn miệng cười, tự nhiên, bao lâu
cũng được, sáng đêm cũng được.
Thằng Tùng chỉ chờ có vậy nói chêm thêm, ở đời muôn
sự của chung.
Hai đứa bước ra ngoài, thằng Nhứt gõ đầu nó, thôi
đừng có ham nhe con.
Ăn vừa xong thì Ty Na gọi điện thoại rủ Nhứt và thằng Tùng theo Ty Na và Jenny
đi "bắt ghen". Jenny muốn chỉ cho Ty Na biết "cái con nhỏ
đó". Bốn đứa dẫn nhau vào khuôn viên trường đại học, vì là trường của
Jenny nên nàng quen lối dẫn ba đứa đi thẳng đến thư viện của trường ngồi chờ ở
đó.
"Con nhỏ đó" từ trong thư viện bước ra, từ đàng xa đã nhận ra là
người Á Đông, nửa giống Tàu nửa giống Nhật Bản. Cô nàng chỉ được cái dáng cao
chớ mặt mày tướng tá thua xa Jenny. Jenny bắt đầu bối rối tay chân quờ quạng.
Nàng xoay qua hỏi Nhứt cho mượn Ty Na chút nhe. Thằng Nhứt làm thinh không nói,
hồi nãy thì thằng Tùng mượn nó đi chơi chút, giờ thì Jenny mượn bồ của nó đi
chơi chút. Hình như cái câu "ở đời muôn sự của chung " đang bị lạm
dụng.
Jenny kéo Ty Na đến chỗ lối đi, nơi tình địch và người tình cũ đi ngang, nàng
ôm Ty Na cố ý cho con nhỏ đó thấy. Và khi người tình cũ đưa mắt nhìn, nàng bỗng
ôm Ty Na hôn đắm đuối. Không biết nụ hôn trả thù đời đó có làm nàng vơi bớt
được nỗi buồn chút nào không.
Người tình cũ của Jenny cắt tóc ngắn mặc áo sơ mi quần jean, mới nhìn cứ tưởng
là đàn ông, mà là đàn ông xấu trai, vừa mập vừa lùn. Thằng Nhứt lắc đầu, xấu
như vậy sao Jenny thương được. Thằng Tùng nói người ta xấu mà người ta có nghề.
Thằng này còn trẻ mà có nhiều kinh nghiệm. Có lần nó khoe với thằng Nhứt, mười
bốn tuổi nó đã biết đi chơi, mười bốn tuổi là đã...mất nết.
Thằng Nhứt đưa Jenny về nhà, suốt quãng đường nàng khóc sướt mướt. Nhìn cô nàng
bước đi xiêu dẹo vào nhà, nó thấy tội nghiệp, không hiểu sao một đứa con
gái xinh đẹp như thế lại khổ vì yêu.
Jenny vẫn còn buồn. Cuối tuần rủ Nhứt và Ty Na đi chơi, có thằng Tùng đi theo.
Đi đâu cũng được, miễn là đi ra khỏi nhà cho nó qua cái cơn buồn. Trời còn sớm
cả bọn dẫn nhau lên đỉnh đồi ngắm cảnh, nhìn xuống thung lũng xa xa phía dưới
kia. Jenny muốn hút thuốc mặc dù cả bọn bốn đứa không đứa nào hút thuốc. Cô
nàng biết trước thủ sẵn một gói Marlboro trắng. Nàng nghĩ khói thuốc sẽ mang
đến cho nàng một cảm giác bình yên. Ty Na thì sẵn lòng chiều bạn, ai sao mình
vậy. Làm quán cà phê hít khói thuốc lá suốt ngày, vậy mà giờ cầm điếu thuốc lại
thấy lọng cọng.
Trời vừa sẫm tối, bốn đứa dẫn nhau đi ăn. Ăn xong, Jenny không muốn về nhà, rủ
đi vô quán bar chơi. Thằng Nhứt rủ thằng Tùng đánh bi da, chừng trở ra thấy Ty
Na và Jenny đang đứng nói chuyện với hai người đàn ông trên tay cầm ly rượu.
Rồi, khi con gái buồn, hồi nãy thì hút thuốc giờ lại uống rượu. Nó buồn tình
trở vô đánh bi da tiếp, lần này chơi một mình, thằng Tùng lấy rượu uống rồi đi
lòng vòng cua trai.
Lúc nửa đêm thằng Nhứt thấy Ty Na mặt mày đỏ chói nói cười linh tinh. Nó nghĩ
thầm trong bụng không biết uống mà bày đặt. Nó nói thôi đi về. Jenny cũng đã
say rượu rồi. Thằng Tùng thì còn ham vui nói nó ở lại về sau.
Mày gọi taxi về nhe con, đừng kêu tao đến
đón. Nhớ bảo trọng.
Biết mà, anh đừng lo, em biết đi chơi từ lúc mười
bốn.
Biết mà, mày mười bốn là đã mất nết.
Trên đường về nhà, Ty Na và Jenny ngồi làm thinh, đôi mắt lim dim. Lúc nhìn cô
nàng Jenny say rượu bước đi lảo đảo, nó chợt nhận ra con trai hay con gái lúc
thất tình thì cũng giống như nhau.
Nguyễn Thạch Giang
No comments:
Post a Comment