Thursday, December 15, 2022

Nỗi Buồn Hoa Phượng - Nguyễn Cang & Cô Giáo Về Hưu - Kim Trân

 NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG

(kỷ niệm một thời làm thầy giáo, bị buộc thôi việc. Nhớ trường xưa nhớ học trò, lòng bùi ngùi luyến tiếc lẫn cay đắng xót xa. Bên dưới là một bài khác của Kim Trân. Ở đây hai hoàn cảnh khác nhau nên hai cảm xúc khác biệt… Mời bạn đọc)















Tôi đứng lặng nhìn bao quanh lớp học

Những mái đầu thơ dại vẫn lặng yên

Phải nói gì đây cho hết ưu phiền

Với  học trò tuổi mười lăm mười sáu

 

Trời nắng hạ chia tay buồn ảo não

Biết mai nầy còn có ngày gặp nhau?

Phút chia tay sao quyến luyến nghẹn ngào

Lời  ước nguyện  sau nầy sum` hợp lại

 

Giờ ly biệt sao bỗng dưng ái ngại

Ở bàn đầu những gương mặt buồn hiu

Một nữ sinh đứng dậy bước liêu xiêu

Ca khúc hát ngân  vang lời tiễn biệt

 

Giọng  nức nở tiếng ve sầu thê thiết

Tiễn người đi ngàn dặm chốn xa xôi

Mười năm sau chưa chắc có khứ hồi

Để gặp lại giữa sân trường  đông đủ

 

Vĩnh biệt mái trường vết thương ứ mủ

Bao nhiêu năm gắn bó mến sân trường

Nay bỗng tàn, khung trời mộng mến thương

Ngày chưa tắt hoàng hôn vội buông rủ…

 

Hai mươi mấy năm về thăm trường cũ

Trường đổi tên bạn thân cũ đâu rồi

Học trò ngày xưa lưu lạc muôn nơi

Ta lặng lẽ đi trong chiêu hoang vắng

 

Đời dâu bể xót thương niềm cay đắng

Nghe cô đơn lạc lõng giữa quê nhà

Còn những ai là bầu bạn của ta?

Chôn kỷ niệm vào hành trang quá khứ!

 

Nguyễn Cang (Dec. 2, 2022)

                   

                    CÔ GIÁO VỀ HƯU

 

                    Làn tóc xanh nay phai màu thành trắng

                   Thời gian trôi xuân mộng cũng qua mau

                   Tình Cô - trò ngày ấy rất dạt dào

                   Trường sáng đẹp thân thương nào có nghĩ. . .

 

                   Hàng phượng đỏ nghiêng mình buồn thủ thỉ

                   Cô về đâu?nắng gió cũng thêm yêu

                   Bước chân quen vóc dáng mỹ miều

                   Luôn vẫn tưởng trẻ hoài trên bụt giảng

 

                  Cô đứng lặng chia tay cùng năm tháng

                  Khẽ gật đầu như thoả mãn điều chi

                  Mầm xanh kia lớn mãi độ xuân thì

                  Đang chấp cánh bay cao vào vũ trụ

 

                 Tim cháy bỏng niềm vui thich thú

                 Lá héo buồn rơi khoảng vắng cô liêu

                Bóng liêu xiêu trong giọt nắng ban chiều

                Nghe se lạnh lòng thầm-  thôi giã biệt!

 

                Hình ảnh đẹp in sâu vào ký ức

                Cuộn phim tròn quay mãi một thời xuân

                Cô giáo hưu tự nhủ tự chúc mừng

                Đời vẫn đẹp vì có ngày 20/11.

 

                 Kim Trân thân tặng các bạn

No comments: