Truyện Của Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Ăn Thịt Chó
“Mình
đi ăn thịt chó ở Vĩnh Phúc. Trong mâm có phó chủ tịch xã, tuổi khoảng ngoài bốn
mươi. Rượu ngon, thịt chó ngon. Nhân câu chuyện về tình hình an ninh ở địa
phương, phó chủ tịch xã nói:
-
Báo cáo các bác, số nghiện hút phát hiện được ở địa phương bọn em là 31 đồng
chí, còn đảng viên chi bộ bọn em có 16 thằng…Chuyện thật 100%. Thằng Nguyên mà
nói điêu thì làm con chó!”
“Kim
lãnh tụ chết. Dân mình gọi Kim là “thằng”. Còn cái đảng của dân do dân vì dân
trong lời chia buồn gọi Kim lãnh tụ là “đồng chí”. Để dung hòa, có lẽ nên gọi
Kim lãnh tụ là “thằng đồng chí”, để vừa có tính đảng, vừa có tính nhân dân.”
“Ngày
27/11/2011, công an thành phố Hà Nội bắt được một số người ở hồ Hoàn Kiếm. Sau
khi điều tra nghiên cứu, lực lượng công an đã phát hiện ra những người này đều
tàng trữ trái phép tai, mắt và mồm... Đây là lời cảnh tỉnh cho những người nào
ở Việt Nam hiện còn tàng trữ những bộ phận này một cách trái phép.”
“Một
kẻ chỉ thấy xung quanh mình toàn người xấu thì bản thân kẻ ấy khó có thể là
người tốt. Một đảng nhìn ra bên ngoài toàn thấy thế lực thù địch, còn khi nhìn
nhân dân mình thì phát hiện ngay ra lũ phản động nhiều nhung nhúc, thì đó là
là… là… một đảng thông minh!”
Cao Như Đảng
Tên
của gã là Cao Như Đảng. Tên cúng cơm của gã là Cao Như Đảng. Trong lý lịch gã
đề tên Cao Như Đảng. Tức là đích thị trên đời có thật một gã Cao Như Đảng.
Cao
Như Đảng biệt tài làm thịt chó, thịt nhanh, nấu khéo, cả làng cả xóm biết
tiếng. Ngay cả chó dại, chó chết ốm, chó bị trẹt xe…, gã mà đã nhúng tay pha
thịt, ướp hấp, lúc dọn lên mâm vẫn ngon nhức.
Trong
xóm nhà ai thịt chó cũng nhờ gã. Ủy ban xã khi nào tiếp khách hay liên hoan,
cần thịt chó, lại gọi gã. Bản lĩnh ấy khiến gã với mấy vị trên Ủy ban thành
thân tình. Dần dần người ta lấy luôn cái nghề của gã gắn vào tên, gọi gã là
Đảng Chó. Gã nghe vậy cũng chẳng lấy gì làm phiền.
Một
ngày, Cao Như Đảng mở quán thịt chó.
Hôm
khai trương, gã mời cán bộ trong xã đến đánh chén. Rất vui. Nhưng đang dở bữa,
thì bí thư xã phát hiện ra cái biển trước quán đề THỊT CHÓ ĐẢNG. Ông bí thư gọi
Cao Như Đảng đến, quắc mắt: “Ông ghi thế này là chửi ai?”. Cao Như Đảng nói:
“Thì dân vẫn gọi em là Đảng Chó, các bác trên xã cũng gọi em là Đảng Chó, thì
giờ mở quán em làm biển thế cho tiện!”. Bí thư bảo: “Lời nói gió bay, nói mồm
với nhau không có gì làm bằng, chứ ghi lên thế này thì mặt mũi đảng còn cái chó
gì nữa?”. Gã đành “dạ dạ…”.
Cái
biển sau, rút kinh nghiệm, Cao Như Đảng đề: ĐẢNG THỊT CHÓ.
Bí
thư xã đến ăn, nhìn biển mới, gật gật gù gù bảo: “Sửa thế này được, để cái
giống ấy sau chữ đảng, cho đỡ bị hiểu lầm!”.
Đang
bữa, bí thư sực nghĩ, giật mình, mới quát: “Dỡ biển xuống ngay, khẩn trương,
phản động, muốn đi tù à?”. Cao Như Đảng méo mặt hỏi: “Cả nhà nhà em toàn người
ngoan và ngu, có biết gì mà phản động?”. Ông bí thư hạ giọng, thầm thì: “Nước
mình là một đảng lãnh đạo, cấm có cái chuyện hai ba đảng, ông ghi thế này nhỡ
ai hiểu là ông lập đảng đối lập, thì toi!”. Cao Như Đảng bảo: “Chả nhẽ thằng
bán thịt chó và mấy thằng ăn thịt chó mà cũng bị thành đảng à?!”. Bí thư bảo:
“Ai chả biết thế! Nhưng cái nước mình nó thế! Mà thôi, tốt nhất thời này cái gì
đã đảng thì đừng chó, mà đã chó thì đừng đảng!”. Gã đành “dạ dạ…”.
Sau
bữa đấy, Cao Như Đảng lại thay biển mới, còn đề mỗi THỊT CHÓ.
Nhưng
lắm lúc gã tấm tức: đến cái giống chó còn đi không đổi họ, ngồi không đổi tên,
lúc biến thành thịt vẫn gọi là chó, chẳng nhẽ chỉ do nước này có độc cái đảng
mà thành mình phải kị húy, phải kiêng cả tên cha sinh mẹ đẻ đặt cho, thì hóa
chẳng bằng chó!
Ngà
là con gái mụ Điếc, nhưng không hề điếc. Ngà lấy chồng ở ngõ bên cạnh, chưa có
con. Buổi tối Ngà bán bún ngan vịt ngay cửa nhà.
Chồng
Ngà là tổ trưởng tổ kéo đường dây điện, thường đi công trình xa. Thằng này cục.
Ngà lại là loại đáo để. Hai vợ chồng hay choảng nhau.
Có
gã hàng xóm cạnh nhà Ngà buổi tối sang ăn bún khuya, thấy Ngà tươi, mỡ, chồng
lại đang đi vắng… Nhìn quanh quán thấy chẳng còn ai, gã hàng xóm lúc đỡ bát bún
cố chạm tay vào vú Ngà, bảo: “Thêm cho anh tí thịt thừa ở ngực nhé!”. Ngà đang
cầm muôi nước dùng nóng chan luôn vào đũng quần gã…
Gã
hàng xóm bỏng, mà không dám kêu ai. Hàng tuần giời đi đứng như thằng sa đì.
Chồng
Ngà đi công trình về, ngủ mê mệt. Ngà mở điện thoại chồng thấy có ảnh chụp
chồng vừa hát, vừa lúi húi móc rốn mấy cô em môi đỏ trong hàng karaoke. Thằng
chồng đang ngáy há hốc mồm, Ngà nhặt chiếc guốc, nhè mồm chồng bổ, chửi: “Thằng
đĩ, bà ở nhà giữ bướm cho mày, hầu hạ cả bố mẹ mày để cho mày đi sướng bậy à?”.
Thằng chồng rách môi, gẫy nửa răng cửa liền tóm tóc vợ, dúi, lên gối uỳnh uỵch.
Ngà thò tay tóm dái chồng bóp nghiến, chồng phải nhả tóc.
Ngà
bỏ về nhà mẹ đẻ. Thằng chồng Ngà lôi hết đống guốc của vợ chặt sạch.
Sáng
hôm sau thằng này đi làm, dái đau, chân bước lạng dạng. Ra ngõ, chạm mặt gã
hàng xóm, thấy gã kia nhìn trộm mình lấm lét, lại cũng bước lạng dạng hệt mình,
mới bảo: “Ông tương bỏ mẹ mày giờ! Mày thích nhại ông à?!”
Đinh Vũ Hoàng Nguyên
Người nghệ sĩ đa tài Đinh Vũ
Hoàng Nguyên nằm xuống giã từ bàn viết ở tuổi 37
304Đen -
Llttm
No comments:
Post a Comment