MÙA XUÂN CỦA MẸ
Mòn mỏi thời gian lặng lẽ trôi
Con đi ngày ấy cách
phương trời
Mâm cơm một chén, một
đôi đũa
Ngồi buồn thương nhớ,
các con ơi!
Mẹ già hiu hắt nhìn
ra ngõ
Lắng nghe từng nhịp
bước con về
Một mình một bóng đi
từng bước
Mong các con về thăm
chốn quê
Ngoài sân nghe tiếng
gió heo may
Lành lạnh sương rơi lắm
u hoài
Hằng mong con về cho
hơi ấm
Tiếng nói, tiếng cười
vui lắm thay
Nuôi con khôn lớn lo
từng ngày
Bây giờ chỉ ước một
điều thôi
Con về thăm mẹ mùa
Xuân đến
Ôn nhiều kỷ niệm đã
phôi phai… !!
17-1-2024
Nguyễn thị Châu
CÂU CHUYỆN NGÀY XƯA
Ngày xưa, em nhớ lắm
ngày xưa
Dưới ánh trăng xưa rộp
bóng dừa
Gió lay nghiêng bóng
cành hoa dại
Em đứng chờ ai? Gió
đong đưa
Hai đứa ngày xưa
chung một xóm
Đi về cùng ngõ mới
quen nhau
Ngày ngày, anh đón
đưa đi học
Em gái cười tươi như
ánh sao
Từ đó mỗi lần có ánh
trăng
Anh thường ra ngõ đón
chị Hằng
Hai đứa làm thơ ca tụng
chị
Chị Hằng sống mãi với
thời gian
Bóng trăng còn đó,
anh ra đi
Bỏ quê, bỏ lại mối
tình si
Khoác áo chinh nhân,
vào sương gió
Để rồi vào cuộc, khóc
chia ly
Anh đã nằm im, dưới mộ
sâu
Đêm đêm em gái khóc
thương sầu
Hồn thiêng anh có
nhìn sông núi
Có nhớ trăng vàng ta
có nhau
Ngày xưa còn đó, anh ở
đâu?
Thời gian như nước chảy
qua cầu
Dưới trăng, em đứng
chờ ai đó?
Em nhớ ngày xưa! Đứng
thật lâu…!!
17-1-2024
Nguyễn thị Châu
No comments:
Post a Comment